Mười Năm Săn Bắt Osama bin Laden
Trong 10 năm trốn tránh, Bin Laden sống hầu hết trên vùng đồi núi gần ranh giới hai nước Afghanistan và Pakistan. Lúc đầu còn trong lãnh thổ Afgahnistan, về sau, y phải trốn trên lãnh thỗ Pakistan kể từ năm 2002.
Trong cuộc hành quân Neptune’s Spear, 5 người trong dinh cơ của Bin Laden bị giết chết: Bin Laden, tên cận vệ Kuwaiti, cùng bà vợ của y, bà vợ ba của Bin Laden tên là Amal, và người em trai của tên cận vệ tên là Khalid. Hai bà vợ khác của Bin Laden bị thương.
Peter Bergen là ký giả tây phương đầu tiên được vào xem căn biệt thự nơi Osama bin Laden cư ngụ ở tỉnh Abbotttabad,Pakistan. Ông nghiên cứu hơn 6,000 tài liệu của tình báo Mỹ, và Pakistan để viết nên cuốn sách: “Manhunt: The Ten-Year Search for Bin Laden from 9/11 to Abbottabad.”- “Cuộc săn bắt con mồi: Quá trình 10 năm lùng bắt Bin Laden từ vụ khủng bố 9/11 đến tỉnh Abbottabad.”. Chúng tôi xin trích dịch bài tóm lược cuốn sách trên báo TIME ngày 7 tháng Năm 2012.
Sáng sớm ngày 2 tháng Năm, năm 2011, căn nhà nơi Osama Bin Laden cư ngụ đột nhiên sáng rực lên, kèm theo là những tiếng nổ kinh hồn. Cô bé Maryam, 20 tuổi, con gái của Bin Laden chạy vội lên phòng ngủ của cha ở trên tầng lầu cao nhất để hỏi xem chuyện gì đang xảy ra. Hắn chỉ vắn tắt nói với con gái: “Đi xuống dưới nhà, vào phòng ngủ đi con. Đừng bật đèn lên con nhé.”.
Hắn không cần phải dặn dò đứa con gái, vô ích. Một người nào đó đã thận trọng cúp điện cả khu vực trong xóm. Do đó, toán biệt kích Ngưởi Nhái của Hải Quân Hoa Kỳ có thể xông vào tấn công chớp nhóang căn biệt thự của bin Laden ở tỉnh Abbottabad, nước Pakistan. Đêm hôm đó lại là một đêm không có trăng, một điều kiện thuận lợi cho hoạt động của toán biệt kích. Thực ra, chỉ thị của Bin Laden nói với bà vợ trẻ Amal, mới là lời nói sau cùng của hắn.
Năm mươi sáu giờ trước đó, bên đầu bên kia của trái đất, Tổng Thống Hoa Kỳ đã lấy quyết định quan trọng sau nhiều tháng cân nhắc, thảo luận kỹ càng đủ mọi góc cạnh của vấn đề. Ông nói với Cố Vấn An Ninh Quốc Gia: “Ít’s a go”, “Hãy cho làm theo kế hoạch đề nghi đi.”. Từ nước Afghanistan ở kế bên, một tiểu đội gồm những chiến sĩ cảm tử tinh nhuệ được đưa lên trực thăng, bay thật nhanh và thấp, xuyên qua các rặng núi trùng điệp, trước khi hạ cánh bao vây căn biệt thự để giữ an toàn trong lúc ra tay hành động. Họ dùng thuốc nổ phá tung cổng sắt khoá chặt. Rồi ba người lính biệt kích xông thẳng lên trên lầu.
Cuộc chiến đấu tốn nhiều xương máu của Bin Laden chống lại Hoa Kỳ và đồng minh sắp đến hồi kết thúc. Cuộc sống và cái chết của Bin Laden ở tỉnh Abbottabad được ký giả Peter Bergen mô tả lại trên trang sách cho thấy những nghịch lý trong cuộc sống của tên lãnh tụ khủng bố kỳ lạ này. Ông Peter Bergen đã phỏng vấn nhiều viên chức Hoa Kỳ, các điều tra viên Pakistan, và nghiên cứu nhiều bài viết của Bin Laden chưa hề được công bố. Ông là ký giả Tây phương duy nhất có may mắn được vào xem xét tường tận căn biệt thự của Bin Laden trước khi toà nhà này bị chính phủ Pakistan cho kéo sập, san thành bình điạ.
Tầng lầu thứ ba xây thêm ngoài giấy phép qui định
CĂN BIỆT THỰ LÀ MỘT NƠI LÝ TƯỞNG để nghỉ hưu thoải mái, và kín đáo. Nằm soai soải trên sườn đồi là những căn nhà xinh xắn, bao quanh bằng những ngọn núi nhỏ, tỉnh Abbottabad giống như một thành phố ở Thụy sĩ, nằm phía bắc nước Pakistan, với số dân khoảng nửa triệu người, trên triển đồi ở cao độ 4,000 feet, ngay dưới chân dẫy núi Hy Mã Lạp Sơn. Với ưu điểm về khí hậu mát mẻ về mùa hè, và hầu như không có tội phạm xảy ra. Vì thế, tỉnh Abbottabad trở thành điạ điểm nghỉ mát được ưa thích của nhiều gia đình công chức, và sĩ quan cao cấp. Mùa nghỉ hè bắt đầu từ tháng Sáu, nhiểu gia đình muốn trốn cái nắng như thiêu đốt của vùng đồng bằng Pakistan lên đây để nghỉ mát. Thành phố còn có những sân đánh cù (golf) đẹp nhất Pakistan. Khí hậu ở đây trong lành, êm ả, dễ chịu hơn so với những thành phố bụi bậm, náo nhiệt khác của Pakistan.
Chính cái điạ điểm khí hậu trong lành, yên tĩnh của tỉnh Abbottabad khiến cho Bin Laden đã chọn nơi này làm chốn dung thân sau gần nửa thập niên trốn tránh ở nhiều nơi khác, kể từ sau thắng lợi của y là vụ khủng bố 9/11. Mãi cho đến mùa Xuân năm 2011, tên thủ lãnh khủng bố vẫn còn sống ở khu xóm Bilai Town gần căn biệt thự hiện nay. Giữa những căn biêt thự có cổng ra vào sơn mầu trắng có cửa hàng bán rau, hoa qủa. Quang cảnh điạ hình ỏ đây thật là êm đềm, tươi mát, một nơi để sống dễ chịu.Bắt từ năm 2005, căn biệt thự dành cho Bin Laden ở được xây lên từ một bãi đất trống. Trong lúc xây căn biệt thự này, tầng lầu thứ ba được cất thêm không có trong hoạ đồ xin giấy phép. Có lẽ đây là một thông lệ vẫn hay dùng để ăn gian bớt tiển thuế thổ trạch. Ngoài ra, còn một lý do thầm kín khác, là người ta muốn giữ bí mật vể tẩng lầu thứ ba này. Vâng, đó là tầng lầu chỉ dành riêng cho Bin Laden và Amal, cô vợ trẻ nhất người Yemen, được Bin Laden sủng ái.
Tầng thứ ba này hơi khác những lầu khác. Chỉ có một bề tường là có cửa sổ, ba bề tường kia không có cửa sổ. Và những cửa sổ đó dùng loại kính đục, ở ngoài không thể nhìn vào bên trong được. Trong năm cửa sổ, có bốn cái ở cao hơn tầm mắt người ngoài đường. Một khoảng sân thượng nhỏ được nới ra ngoài, kế đến là bức tuờng cao 7 feet (hơn 2 mét) để ngăn cản tầm nhìn của người ngoài đường, dù cho người đó cao cỡ Bin Laden. Hắn ta cao tới 6 feet 4inch, tức hơn 1m 85. Quần áo y thường mặc hàng ngày là chiếc áo thụng dài màu nhạt, khoác thêm một tấm áo vest mầu đậm, và đội chiếc mũ mỏng ôm sát đầu, dùng để cầu kinh. Trong suốt năm năm sống tại đây, Bin Laden ít khi ra khỏi tầng ba và tầng hai của căn biệt thự. Khi bước ra ngoài, thường là y chỉ đi tản bộ trong mảnh vườn sau nhà. Mảnh vườn này là nơi trồng rau, và nuôi gà, cung cấp thức ăn tươi cho gia đình. Một tấm bạt bằng nhựa rẻ tiền được dùng để che chở cho người đi bộ trong vườn không bị vệ tinh dò thám của Mỹ từ trên trời trông thấy.
Một người vốn quen sống ngoài trời như Bin Laden, chắc phài cảm thấy tù túng với cuộc sống như vậy. Nhưng bù lại, điạ điểm này có nhiều vị thế tốt để che chở cho y. Trước hết là hắn có thể thoát khỏi sự theo dõi bằng máy bay gián điệp của Mỹ. Lúc sau này, rất nhiều phụ tá thân tín của Bin Laden đã bị máy bay gián điệp (drone) của Mỹ tiêu diệt. Bọn chúng là thành phần ưu tú, chủ chốt của tổ chức al-Qaeda. Chúng vẫn sống lẩn trốn trong các bộ lạc ở vùng rừng núi cao, cách nước Pakistan khoảng 200 dậm về phía tây. Ngoài ra, sống trong căn biệt thự này, Bin Laden được sống chung với ba bà vợ, và một đám đông con cháu của y.
Bin Laden có nhiều vợ, trẻ nhất là cô Amal 29 tuổi, và già nhất là bà Khairiah, 62 tuổi. Bà già này mới tái xuất hiện chung với Bin Laden lúc gần đây. Bà tỏ ra sung sướng được đoàn tụ với Bin Laden. Hắn lấy bà vào năm 1985, lúc hắn mới 28 tuổi, và bà ta 35 tuổi. Trước khi lập gia đình, bà Khairiah là một người sống tự lập. Bà có nghề chuyên môn. Bà là giáo viên dạy trẻ câm điếc. Ngoài ra, bà còn có bằng Tiến sĩ, và bà ấy thường hay khoe với mọi người về gốc gác khá giả của gia đình bà. Nghe đâu bà thuộc dòng dõi của ngài Tiên tri Muhammad.
Sau khi chế độ Taliban ở Afghanistan bị lật đổ vào năm 2001, bà Khairiah phải rời khỏi Afghanistan sang sống ở bên Iran cùng với những đứa con bà có với Bin Laden. Trong nhiều năm, bà và những đưá con đem theo phải sống trong hoàn cảnh bị giam lỏng ở thủ đô Teheran. Đến mùa hè nóng như thiêu đốt của năm 2010, bà Khairiah đã tìm cách thoát khỏi Teheran, và đi đến tỉnh Bắc Waziristan, một bộ lạc trên vùng núi Pakistan, cách thủ đô Teheran 1,500 dậm về phía đông. Chuyến đi này thật là gian khổ, bà phải vượt qua nhiều rặng núi hiểm trở, và những vùng sa mạc nóng nhất thế giới. Cuối cùng bà về được Abbottabad để sống gần với chồng.
Một bà vợ lớn tuổi khác của Bin Laden, cùng sống chung trong căn biệt thự này là bà Siham bin Abdul bin Husayn. Bà Siham 54 tuổi, có bằng Tiến sĩ văn phạm Koran. Bà từng sống chung với Bin Laden ở Sudan hồi thập niên 1990. Là một thi sĩ, và có tài về văn chương, bà thường phụ trách việc sửa chữa những bài viết của Bin Laden.
Trước khi xảy ra vụ khủng bố 9/11, Bin Laden lấy thêm một cô vợ trẻ tên là Amal. Khi lấy cô ta, Bin Laden đã 43 tuổi, và cô là một thiếu nữ 17 tuổi. Sự cách biệt tuổi tác 26 năm không làm cho đôi vợ chồng sống kém hạnh phúc. Amal có với Bin Laden năm đưá con, trong đó có hai đưá đang sống với hai vợ chồng trong biệt thự ở Abbottabad.
Có lẽ cuộc sống đa thê với ba bà vợ là nguồn an ủi duy nhất cho Bin Laden. Hắn thành thật tin rằng sống đa thê, đẻ nhiều con là một trách nhiệm tôn giáo hắn phải làm. Trong những câu chuyện với đám bạn đàn ông thân, hắn thường đem lời dậy của Đấng Tiên Tri Muhammad nói: “Nên lấy vợ và đẻ nhiều con, làm như thế, bạn sẽ làm tăng dân số theo Hồi Giáo.”. Hắn còn nói đuà với một số bạn bè khác: “Tôi không hiểu sao người ta có thể lấy một vợ. Phải lấy bốn vợ mình mới sống trọn vẹn cái thú làm chú rể của thằng đàn ông.”. (Hình như đây là câu nói đuà duy nhất của Bin Laden, hắn ít khi nào nói bông đuà diễu cợt). Muốn có đời sống tình dục cương cường như một chú rể mới cưới vợ, Bin Laden dùng loại nước cốt thảo mộc Avena - một loại thuốc cường dương tương tự như Viagra, lấy từ yến mạch (wild oats). Người ta tìm thấy loại nước cốt Avena trong biệt thự của Bin Laden.
Cuộc sống trong cơ ngơi của Bin Laden không mấy gì xa hoa, sang trọng, nếu không nói là đơn sơ, nghèo nàn. Nhưng đối với cô Amal, cuộc sống ở đây quá tốt, tốt gấp vạn lần so với hồi cô còn ở trong ngôi làng nghèo khó, miền quê nước Yemen. Muốn lấy thịt để ăn, cả gia đình Bin Laden gồm hơn một chục nhân mạng ăn thịt hai con dê một tuần. Người ta làm thịt dê ngay trong vườn sau của dinh cơ. Sữa thì lấy từ mấy con bò nuôi trong chuồng, ngoài sân sau. Khoảng hơn 100 con gà được nuôi để lấy trứng. Mật ong và rau qủa cũng lấy từ căn vườn trồng trọt tự túc để ăn dần. Thỉnh thoảng, họ mới mua đồ hộp ở tiệm tạm hoá gần nhà, như dầu olive hiệu Sasso, và luá mạch hiệu Quaker Oats.
Bên trong biệt thự, phòng ốc chỉ sơn một mầu nhạt trơ trụi, và không một bức tranh nào được treo trên tường theo đúng tinh thần tôn giáo chính thống của Bin Laden. Không có máy lạnh để dùng vào mùa hè. Mùa đông chỉ có cái lò sưởi thô sơ chạy bằng hơi gas . Mùa hè ở đây nóng lắm, nhiệt độ thường là trên 100 độ F. Muà đông có tuyết. Trang bị cho căn nhà của Bin Laden hết sức thô sơ, do đó, chi phí về gas điện rất ít, chỉ tốn khoảng chừng $50 đô la mỗi tháng. Giường ngủ trong nhà đóng bằng loại gỗ ván rẻ tiến, giống như loại giường cho người ở tạm, hơn là sống lâu dài tại đây.
Với cô vợ trẻ nhẫn nhịn, và bà vợ gìa nghiêm khắc, tôn ty trật tự trong gia đình do bà vợ cả Khairiah chỉ huy. Ít khi có chuyện cãi vã giữa nhửng bà vợ của Bin Laden. Tất cả các bà vợ đều chấp nhận tình trạng đa thê của ông chồng, họ tin rằng Thượng Đế đã sắp xếp như vậy. Mỗi bà vợ có một khoảng không gian, phần hộ riêng để sống, có nhà bếp riêng để nấu ăn. Khói của nhà bếp được thải ra ngoài bằng ống sắt thô sơ. Tầng lầu ba dành riêng cho một mình cô Amal ở với Bin Laden. Trong lúc hai tầng dưới dành cho hai bà vợ già.
Ngoài ra, còn phải kể đến người cận vệ thân tín, đóng vai trò giao liên của Bin Laden cũng sống trong dinh cơ này. Tên của người vệ sĩ là Abu Ahmed al-Kuwaiti (thường được gọi tắt là Kuwaiti). Người giao liên sống với em trai, và vợ con của họ trong căn nhà nhỏ ở phía trước, rất thiếu thốn. Mỗi tháng Bin Laden chu cấp cho Kuwaiti và em trai y một số tiền là 12,000 rupees, khoảng hơn $100 đô la. Điều này cho thấy tiền bạc trong ngân qũi của tổ chức al-Qaeda đã cạn kiệt lắm rồi.
Căn nhà phía trước dành cho Kuwaiti và gia đình y ở nhỏ xíu và sơ sài lắm. Một bức tường cao hơn hai thước ngăn căn nhà nhỏ với căn biệt thự của Bin Laden. Bà Mariam, vợ cùa Kuwaiti ít khi bước vào nhà của Bin Laden, trừ phi phải vào trong để dọn dẹp, chùi rửa căn biệt thự cho gia đình Bin Laden. Có một lần duy nhất bà Mariam trông thoáng thấy người đàn ông lạ, nói tiếng Ả rập sống trong căn biệt thự. Chồng của bà Mariam đã dặn bà từ lâu là có một người lạ sống ở đó, và cấm bà không được nói với bất cứ một ai về người lạ này. Bin Laden đã phải sống lén lút, dấu kín tông tích của mình ngay cả đối với những người sống trong dinh cơ của y.
Trên tầng lầu cao nhất, Bin Laden sống qua ngày với cô vợ trẻ Amal. Trần nhà phòng ngủ của hắn có vẻ hơi thấp so với dáng người cao quá khổ của Bin Laden. Một phòng tắm nhỏ xíu đặt ở góc phòng ngủ, lát gạch màu xanh lá cây trên tường, nhưng dưới nền không được lát gạch. Bàn cầu đi vệ sinh rất thô sơ, loại ngồi bệt sát xuống đất, bằng hai bàn chân. Mỗi khi đi vệ sinh là phân trôi tuột xuống cái lỗ nhỏ. Phòng tắm được che bằng miếng nhựa plastic rẻ tiền. Trong phòng tắm, Bin Laden thường xuyên phải dùng thuốc nhuộm tóc “Just for Men” để nhuộm bộ râu bạc trắng của y, giúp y trông còn tráng kiện trẻ trung. Hắn ở lứa tuẩn trên sáu mươi, râu bạc, trông già yếu lắm. Kế bên phòng ngủ là một nhà bếp nhỏ, kích thước chỉ bằng một phòng treo quần áo. Bước qua một hành lang nhỏ là phòng đọc sách của Bin Laden. Nơi đây hắn bầy những cuốn sách trên kệ sách làm bằng gỗ thô sơ, và hắn dùng phần lớn thời giở để ngồi trước computer làm việc. Hắn hay soạn thaỏ những bản chỉ thị dài lê thê để người giao liên đem giao cho các phụ tá thân tín.
Hắn không ngở rằng nhiều văn thư, chỉ thị hắn viết ra lại lọt vào tay CIA. Một văn thư Bin Laden khuyên các nhóm tham gia cuộc thánh chiến chớ nên dùng một bí danh để ám chỉ al-Qeada. Ngày 7 tháng Tám, hắn viết cho một tay lãnh tụ hung tợn của nhóm phiến quân ở Somalia, tên là al-Shabab, không nên tự nhận mình là thành viên trong al-Qaeda. Bởi vì làm như thế sẽ không nhận được sự giúp đỡ về tài chánh của nhiểu người Ả rập giầu có, lại còn lôi cuốn sự chú ý của kẻ thù.
Tháng 10 năm 2010, Bin Laden viết một văn thư dài 48 trang gửi cho các phụ tá ngoài chiến trường. Theo hắn, sau khi duyệt xét, và thăm dò dư luận về tình hình chiến đấu của phong trào thánh chiến Hồi Giáo, hắn nhận thấy năm 2010 là năm gây nhiều thất bại lớn cho Mỹ ở Afghanistan, và đó là xu hướng tốt, sẽ khiến cho Mỹ ngày càng lún sâu thêm vào tình trạng ngân sách thâm thủng. Nhưng đồng thời Bin Laden cũng bầy tỏ mối lo ngại là vùng an toàn khu Waziristan của al-Qaeda, một bộ lạc nhỏ thuộc lãnh thổ Pakistan lúc gần đây bị máy bay gián điệp drone của Mỹ ném bom dữ dội. Bin Laden viết rõ: “Tôi nghe nói là máy bay của giặc Mỹ làm cho nhiều anh em chúng ta phải bỏ chạy tứ tán.”.
Bin Laden cũng bầy tỏ mối lo ngại về đứa con trai 20 tuổi của y tên là Hamza. Trong năm 2010, thằng bé phải bỏ chạy, trốn tránh từ bộ lạc này sang bộ lạc khác. Hắn viết rõ: “Các đồng chí phải nhắn tin cho cháu Hamza biết ý kiến của tôi là cháu nên ra khỏi vùng Waziristan…… Nó chỉ nên ra đi khi biết chắc trên trời không có mây dầy đặc, ám chỉ có máy bay theo dõi..”. Trong lúc lớn tiếng kêu gọi đám thanh niên trẻ tham gia vào cuộc thánh chiến, thì hắn lại viết thư riêng nhắn con trai của mình nên trốn đi, đến ẩn mình trong nước Qatar, một vương quốc Ả Rập nhỏ bé.
Bin Laden cũng viết thư nhắc nhở các phụ tá của y “liên lạc với nhau bẳng thư viết tay, không nên dùng điện thoại, hay Internet. Vì thế, nhiều khi hắn phải đợi chờ cả hai hay ba tháng mới nhận được thư hồi âm của các cộng sự viên. Điều này làm cho việc điều hành tổ chức al-Qaeda không còn hữu hiệu nữa.
Bin Laden luôn luôn tìm cách phác họa kế hoạch hành động để gây sự chú ý của giới truyền thông. Hắn ra chỉ thị cho đàn em trong tổ chức: “Nhân dịp kỷ niệm 10 năm ngày tấn công 9/11 sắp tới. Đây là một ngày rất quan trọng, chúng ta nên bắt đầu chuẩn bị làm việc gì để đánh dấu ngày quan trọng này. Các đồng chí hãy gửi về cho tôi những đề nghị cụ thể.”. Hắn đề nghị đồng chí của hắn nên tiếp xúc với hệ thống truyển hình Jareera bộ phận nói tiếng Anh, cũng như bộ phận nói tiếng Ả Rập. Ngoài ra, hắn cũng muốn được tung tin trên đài truyền hình Mỹ. Hắn viết: “Chúng ta cũng nên tiếp xúc với một hê thống truyển hình Mỹ, thân thiết với chúng ta, và không có thành kiến, ví dụ như hệ thống CBS.” .
Cho đến phút cuối, Bin Laden vẫn cố gắng tìm cách phóng ra một cuộc tấn công qui mô vào Hoa Kỳ. Hắn hối thúc một tay đàn em: “Thật là hay nếu đồng chí có thể chỉ định một người anh em đủ khả năng thực hiện một chiến dịch lớn đánh vào Hoa Kỳ. Hay nhất là đồng chí chọn ra vài anh em, không quá 10 người, rồi gửi họ đến nước sinh quán của họ để học lái máy bay. Không nên cho họ biết về nhau liên quan đến lớp huấn luyện lái máy bay.
Đáng sợ nhất là chính Bin Laden đã phiền trách tên Faisal Shahzad, một người gốc Pakistan, theo Taliban, mang quốc tịch Mỹ. Tên này lãnh công tác làm nổ tung chiếc xe SUV ở Time Square, New York, vào ngày 1 tháng 5 năm 2010 . Tên khủng bố về sau ân hận đã phản bội lời thề khi xin vào quốc tịch. Y nói: “người Hồi Giáo không nên phản bội lời thề mình khi đã hứa, và ký tên vào thỏa ước.”. Lời than của hắn khiến cho việc tuyển công dân Mỹ đi làm công tác khủng bố là điều đáng tiếc. Vì vậy, mọi cố gắng tấn công vào Hoa Kỳ, hay các nước Tây phương trở nên khó khăn hơn. Đã thế, chính tay phụ tá số một của Bin Laden, tên Ayman al-Zawahiri còn viết thư phản bác ý kiến của Bin Laden. Y nói Bin Laden cần phải nhận thức tình hình sát thực tế hơn. Tấn công lính Mỹ ở Afghanistan dễ hơn là tấn công thường dân trên lãnh thổ Hoa Kỳ.
Thực vậy, kể từ mùa xuân năm ngoái, Bin Laden và đồng bọn không thể tung ra một cuộc tấn công khủng bố nào thành công tại các nước Tây phương. Lần sau cùng xảy ra vào ngày 7 tháng 7 năm 2005, chúng đặt bom phá hoại hệ thống giao thông ở Luân đôn. Dĩ nhiên, kể từ sau thắng lợi ngày 11 tháng 9 năm 2001, tổ chức al-Qaeda chưa làm thêm được một cuộc tấn công nào thành công ở Hoa Kỳ cả.
Tung ra cuộc hành quân Neptune’s Spear – Mũi Giáo Hải Vương.
HỒI 1 GIỜ TRƯA, GIỜ MIỀN ĐÔNG Hoa Kỳ ngày 1 tháng Năm cũng là lúc màn đêm bao phủ miền đông Pakistan, cách Hoa Kỳ 7,000 dậm, toàn bộ Nội Các Chiến Tranh của tổng thống Obama ngồi tập trung trong phòng “Situation Room”, Phòng Theo Dõi Tình Hình Chiến Trường. Toán cố vấn an ninh quốc gia của Bạch Cung sắp sẵn những thiết bị truyền thông để liên lạc trực tiếp với Phó Đề Đốc Hải quân William McRaven, Tư lệnh Bộ Chỉ Huy Hành Quân Đặc Biệt (JSOC). Lúc bấy giở, ông tướng Hải Quân này đang ở thành phố Jalalabad, miền đông Afghanistan. Phòng Situation Room cũng có đường dây riêng liên lạc trực tiếp với ông Leon Panetta, Giám đốc CIA, và trung tâm hành quân của Ngũ Giác Đài. Ở đây, có một toán gồm 30 sĩ quan trực sẵn, chờ lệnh ứng chiến nếu tình hình trở nên gay cấn. Khoảng 2 giờ trưa, tổng thống Obama bước vào phòng Situation Room dự phiên họp sau cùng với nhóm cố vấn an ninh quốc gia, trong lúc cuộc hành quân Neptune’s Spear vừa mới bắt đầu. Lúc 2 giờ 05, ông Panetta thuyết trình, nói sơ qua về những nét tổng quát của cuộc hành quân.
Khi đó là 11 giờ tối ở tỉnh Abbottabad, và gia đình Bin Laden đang chuẩn bị đi ngủ. Nước Pakistan và Afghanistan cách nhau gần một múi giờ, và mới chỉ là 10 giờ 30 ở Jalalabad, 23 chiến sĩ Biệt Kích SEAL, cùng với một thông dịch viên chuẩn bị leo lên hai chiếc trực thăng Black Hawk. Mỗi chiến sĩ biệt kích mang theo trong người một tấm thẻ nhỏ, trên đó có hình của Bin Laden và những người trong gia đình y, hiện đang sống trong căn nhà biệt kích sẽ đổ bộ vào. Đặc biệt trong cuộc hành quân này, còn có một con quân khuyển tinh khôn tên là Cairo. Nó được trang bị, ăn mặc giống hệt các chiến sĩ biệt kích SEAL.
Nửa giờ sau, khoảng 11 giờ điạ phương, hai trực thăng Black Hawk lên đường rời khỏi phi trường Jalalabad, đi về hướng đông đến vùng biên giới Pakistan. Họ chỉ mất khoảng 15 phút là đến nơi. Hai trực thăng loại MH-60’s được ngụy trang để tránh sự kiểm soát của đài radar ở Pakistan. Các đài radar ở khu vực này chỉ hoạt động trong tình trạng thời bình, không mấy khắt khe, khác với các đài radar bên phía biên giới chung với Ấn Độ. Trước đây, hai nước Ấn Độ và Pakistan từng có chiến tranh với nhau. Loại trực thăng MH-60s được sơn bẳng mầu thạch nhũ tuyệt đẹp để thoát được sự khám phá của Pakistan. Maý bay MH-60s khi bay tỏa nhiệt rất ít. Đuôi của nó được thiết kế đặc biệt để phát ra tiếng động rất nhỏ, và khó bị radar phát hiện. Hơn thế nữa, hai máy bay này được bay thật thấp, thấp đến mức nguy hiểm, và phải bay thật nhanh, chỉ cách mặt đất chừng hơn một thước. Chúng bay xuyên qua các tùm cây, ôm sát theo lòng sông, và thung lũng chạy dài dưới chân rặng núi Hindu Kish. Nhờ thế hệ thống radar khó có thể khám phá ra được. Ngay sau khi vuợt qua vùng biên giới, máy bay bung lên thật cao để bay về phía bắc tỉnh Peshawar trước mắt hàng triệu người dân ở dưới đất. Tổng cộng thời giờ bay vượt biên giới để đến mục tiêu là một tiếng rưỡi, với khoảng cách 150 dậm.
Phòng “Situation Room” là một phòng họp khá lớn, có khả năng chứa được hơn một chục chuyên viên cao cấp trong Bạch Cung vào họp, chưa kể vài chiếc ghế dài kê ở sát tường dành những chuyên viên khác ngồi dựa lưng vào tường theo dõi phiên họp. Tường của phòng hội được lát bằng gỗ mầu đậm, đánh vẹc ni bóng láng. Ngay kế bên phòng Situation Room có một căn phòng nhỏ để chưá dụng cụ liên lạc truyền tin, các băng video thu hình. Trong phòng dụng cụ này chì có một cái bàn cỡ nhỏ. Ngồi tại bàn này là Trung tướng Không quân Marshall “Brad” Webb, Phó tư lệnh cuộc hành quân hỗn hợp. Trong bộ quân phục Không Quân cáu cạnh, mầu xanh đậm, trên ngực áo gắn đầy huy chương, tướng Webb đang theo dõi từng giây diễn biến cuộc hành quân với chiếc computer laptop. Ngồi kế bên ông còn có một sĩ quan tùy viên phụ giúp ông trong việc liên lạc với bộ chỉ huy cuộc hành quân. Trên màn hình TV kê giữa phòng, người ta thấy xuất hiện những hình ảnh mờ mờ diễn tiến cuộc hành quân. Những hình ảnh này được một máy bay gián điệp Stealth, kiểu RQ-170, hình con dơi, bay cao hai dậm trên không phận tỉnh Abbottabad thu hình gửi về.
Ông Michael Leiters, Giám đốc Cục Phản Gián bước vào phòng nhỏ này để xem qua hình ảnh do máy bay gián điệp gủi về. Sau đó, tất cả thành viên trong nội các chiến tranh cùng chăm chú theo dõi những hình vừa gừi về. Ông Leiters kể lại: “Từ từ, chúng tôi nhận được hình gửi về. Ai nấy đều gật đầu, chăm chú nhìn vào từng tấm hình gửi về. Phó tổng thống Joe Biden lẻn vào trước, sau đó, Bộ trưởng quốc phòng Gates và Bộ trưởng Ngoại Giao Hillary Clinton cũng len vào đòi xem. Căn phòng nhỏ xíu bỗng dưng chật chội vì đông người. Kế đến, tổng thống Obama cũng đòi vào xem. Ông nói: “Chờ tôi một chút. Phải cho tôi xem với.”. Ông ngồi xuống cái ghế cạnh trung tướng Webb. (Chính tấm hình nổi tiếng chụp ông Obama và các nhân vật cao cấp trong chính phủ đang theo dõi cuộc hành quân bắt Bin Laden là ở căn phòng nhỏ bên cạnh, không phải phòng Situation Room) .
Đoàn trực thăng Black Hawk từ hướng tây bắc, đưa toán biệt kích SEALs đến tỉnh Abbottabad. Khi những chiếc trực thăng này đến mục tiêu, kế hoạch hành quân được chuẩn bị rất kỷ bắt đầu mở màn. Chiếc trực thăng đầu tiên hạ cánh xuống khoảng sân lớn nhất của biệt thự (main courtyard), bỗng dưng bị mất thăng bằng, rơi nhanh xuống đất. Sức nặng quá tải của dụng cụ đem theo, cùng với sự thay đổi nhiệt độ quá nóng của tỉnh Abbottabad khiến cho khả năng vận hành của máy bay bị trục trặc, tiếng chuyên môn về hiện tượng này gọi là tình trạng rơi nhanh cấp kỳ. Khi toán biệt kích SEALs thực tập cho cuộc hành quân trên sân tập ở Hoa Kỳ, những tấm tường để thực tập được cột lại với nhau bằng giây xích. Nhưng đến lúc chạm vào thực tế, bức tường ngoài đời làm bằng xi măng, khiến cho cánh quạt trên nóc trực thăng có thêm năng lượng, làm cho máy bay dễ chao đảo. Đuôi máy bay trực thăng quất vào bức tường bao quanh khu biệt thự, khiến cho cái rotor ở phần đuôi gẫy rời khỏi máy bay. Lúc đó người phi công không còn có thể điều khiển chiếc trực thăng được nữa. Với kinh nghiệm trong các lần thao dượt, người phi công này đã khéo léo cấm đầu máy bay xuống đất của khu vườn, tránh cho máy bay không bị nổ tung. Nhờ sự lanh trí của người phi công, tất cả các biệt kích trên trực thăng bị rơi nhảy ra ngoài an toàn, để tiếp tục thi hành công tác.
Ông Obama lặng người đi khi thấy chiếc trực thăng bị rơi. Hình ảnh do máy bay gián điệp gửi đến lần sau cho thấy rõ cái chong chóng ở đuôi trực thăng đã hoàn toàn ngưng quay. Chiếc trực thăng thứ hai trờ tới, nó bay thẳng lên nóc nhà, bỏ vài biệt kích SEAL đáp xuống mái nhà bằng dây thừng, và bay đi mất. Trong thái độ trầm tĩnh của dân Texas, phó đề đốc McRaven nói với ông Panetta, với giọng nói đều đều, không một chút xúc động, hay lo âu,: “Bây giờ chúng tôi sẽ sửa chữa sơ suất trong công tác. Như ông Giám đốc vừa trông thấy, chúng ta có một trực thăng bị rơi trong sân của căn nhà. Người của chúng tôi đã chuẩn bị cho tình huống xấu này, và họ sẽ giải quyết vấn đề đó ngay.”. Trong vòng vài giây, phó Đề đốc McRaven trưng bầy cho thấy tóan biệt kích đã hủy diệt gọn gàng chiếc trực thăng bị rơi vì trục trặc kỷ thuật.
Ba người lính biệt kích SEAL chạy băng ngang qua một sân cỏ nhỏ, và mở tung cửa vào khu dinh cơ của Bin Laden. Lối này dẫn họ đến căn nhà nhỏ, gọi là guest house, tức căn nhà để tay cận vệ ở, canh giữ an ninh cho Bin Laden. Tại đây họ trông thấy một garage đậu xe, với chiếc xe “jeep” tên cận vệ Kuwaiti. Kế đến là căn nhà nhỏ một tầng nơi Kuwaiti sống với gia đình y. Tên Kuwaiti vừa ló đầu ra khỏi cánh cổng sắt của căn nhà để nhìn xem chuyện gì xảy ra. Y lập tức bị một lính biệt kích SEAL bắn vào cằm hai phát, chết ngay tức khắc. Họ cũng bắn trọng thương người vợ của y. Bà ta bị trúng đạn ở bả vai bên phải. Loại súng hãm thanh họ dùng chỉ gây tiếng động rất nhỏ. (sau này, biệt kích tìm thấy khẩu súng AK-47 của tên cận vệ Kuwaiti ở cạnh giường ngủ của y. Hình như khẩu súng này chưa bao giờ được dùng đến, vì trong báng súng không có băng đạn.).
Khi người phi công chiếc trực thăng Black Hawk thứ hai trông thấy chiếc đầu bị rơi, anh ta vội đổi số cần lái của máy bay,cho bay lên mái nhà, đúng theo Kế hoạch A. Anh thả biệt kích SEAL từ mái nhà xuống lầu ba bằng dây thừng. Họ bất ngờ xông vào phòng ngủ của Bin Laden, trong lúc hắn còn đang ngủ. Sang đến kế hoạch B là cứ để cho chiếc trực thăng bị rơi ở ngoài sân. Bốn biệt kích phóng ra ngoài bảo vệ an ninh toàn khu vực. Tám biệt kích còn lại nhảy ra khỏi trực thăng thứ hai. Họ gài chất nổ để phá tung cánh cổng sắt của căn biệt thự. Vừa phá xong cửa sắt, họ gặp phải bức tường gạch cản lối. Vài giây sau, các đồng đội trong chiếc trực thăng bị rơi dẫn họ vào trong biệt thự bằng cửa chính, giúp họ không mất thì giờ phá tung bức tường gạch.
Trong căn phòng ngủ ở tầng lầu cao nhất, Bin Laden trở thành nạn nhân của những sắp xếp do y làm. Bức tường có ít cửa sổ để ngăn người ngoài không trông thấy y. Bây giờ, chính vì ít cửa sổ, nên y không thể biết những gỉ đang xảy ra ở bên ngoài. Đang mặc bộ quần áo ngủ mầu nắng nhạt, với cái quần dài lỏng lẻo, tên lãnh tụ của tổ chức khủng bố al-Qaeda ngồi lặng yên trong bóng tối đến 15 phút không biết phải làm gì. Rõ rệt là y đang lâm vào tình trạng tê liệt, bất động, trong lúc biệt kích Mỹ đang ào ạt xông vào nơi tá túc cuối cùng của đời y. Trên trời không trăng sao, lại bi cúp điện toàn khu vực. Bóng đen của màn đêm càng làm cho Bin Laden rối trí thêm. Trong bộ quần áo y mặc, có khâu sẵn vài trăm đô la Euro, hai số điện thoại. Một số để gọi về số một số cell phone ở Pakistan, và một số khác để gọi về trung tâm điện thoại cho vùng bộ lạc trên cao nguyên Pakistan. Đó là tất cả những gì có thể giúp Bin Laden liên lạc với bên ngoài để chạy trốn. Những thứ đó không còn giúp ích được gì cho y trong lúc này.
Ba chiến sĩ biệt kích đi từ căn nhà một tầng nơi tên cận vệ Kuwaiti cư ngụ, băng qua một sân cỏ, và đến một khoảng sân lớn trước khi đi vào căn nhà chính. Vừa bước vào tầng dưới, Biệt kích Mỹ gặp một phòng ngủ bên tay trái, và họ bắn liền, hạ sát tên Abra, em trai của Kuwaiti, đồng thời cũng bắn chết luôn vợ của người này tên là Bushra.
Chiến sĩ biệt kích không biết hoạ đồ bố trí trong nhà của BinLaden. Khi họ di chuyển sâu hơn, họ mới khám phá ra nhà bếp, và hai phòng chứa đồ đạc khá lớn. Gần phía sau căn nhà, có một nơi trông giống như hầm trú ẩn, rồi có một cầu thang hiện ra. Ngăn cản lối đi lên tầng lầu trên là một cái cồng bằng sắt, được khoá chặt cứng. Cảm từ quân bèn phá tung cái cổng sắt bằng loại hoá chất họ mang theo. Khi chạy lên lầu hai, biệt kích SEALs đụng đầu với đứa con trai của Bin Laden, tên là Khalid, 23 tuổi. Họ bắn chết thằng nhỏ ngay tại cầu thang.
Trên kệ ván trong phòng ngủ của Bin Laden có một khẩu AK-47 và một súng lục tự động loại Makarov. Đó là hai vật bất ly thân của hắn. Nhưng vào lúc này, không hiểu vì sao Bin Laden không với tay lấy súng để tự vệ. Thay vào đó, y lại tự tay mở cửa cánh cổng sắt để ló đầu ra ngoài nhìn xem chuyện gì đang xảy ra ở dưới nhà, gây ồn ào như vậy. Cánh cửa sắt này chỉ mở dễ dàng từ trong mở ra. Ngay lập tức, hắn bị biệt kích SEAL nhận diện, và họ nhảy vội mấy bậc thang lên tầng lầu của y. Lui bước vào bên trong, Bin Laden đã phạm một lỗi lầm chết người: y quên không đóng cổng, khoá cửa , khiến cho biệt kích SEALs chạy thẳng vào hành lang, và bước ngay vào phòng ngủ của hắn.
Nghe có tiếng động, và thấy có người lạ chạy vào phòng, cô Amal vợ của Bin Laden, thét lên bằng tiếng Ả Rập, sau đó, cô ta lăn mình ngã xuống nền nhà trước mặt ông chồng. Người biệt kích SEAL đầu tiên bước vào phòng vội vàng xô cô ta sang một bên, vì sợ rằng cô mặc áo vest mang bom tự sát. Sau đó, Amal bị một biệt kích khác bắn một phát vào tấm khăn quàng cổ, cô ta gục ngã, bất tỉnh trên tấm nệm giường cô ngủ chung với Bin Laden. Về phần Bin Laden, hắn chưa kịp có một hành động kháng cự nào, thì hắn đã bị bắn xối sả bằng những phát đạn đôi (double tap), bắn vào ngực và mắt trái của hắn. Hình ảnh Bin Laden gục ngã chết hết sức hãi hùng : óc của hắn phọt lên đến trần nhà, con ngươi mắt hắn bị bắn văng ra khỏi hốc mắt. Nền nhà gần giường ngủ của hắn thấm ướt đầy máu của Bin Laden.
Có lẽ, Bin Laden lúc về già là một con người đã an phận với số kiếp, và quá mệt mỏi với hơn mười năm trốn chạy. Hắn không chuẩn bị một kế hoạch đào thoát. Căn nhà hắn ở cũng không có con đường bí mật nào để thoát thân cả. Có lẽ hắn hy vọng nếu bị phát giác, ít ra hắn sẽ nhận được vài dấu hiệu cảnh báo trước. Nhưng sự cảnh báo đó không bao giờ xảy ra. Hay cũng có lẽ hắn tin rằng nếu như xảy ra đánh nhau, thì ít ra một hai bà vợ, hay con cháu của hắn cũng bị giết trước khi đến lượt hắn.
Với những lời tuyên bố huênh hoang, hắn tin rằng ít ra hắn cũng có thể xách súng xuống bắn nhau với kẻ thù, và tên cận vệ cũng phụ lực để chống lại khi bị Mỹ phát hiện. Nhưng thực tế xảy ra cho thấy cuối cùng Bin Laden bị giết chết một cách tầm thường, như một kẻ cùng đường chứ không phải là một anh hùng, hay một thánh tử vì đạo. Bin Laden đã chết giữa những bà vợ, và con cháu. Nhà của y bị phá tan hoang, cửa kính vỡ nát. Rải rác đầy nhà là những mảnh vụn kính vỡ, đồ chơi trẻ con vỡ nát, hộp đựng thưốc bay tứ tán. Điều đó chứng minh cho thấy biệt kích Mỹ SEAL đã đường hoàng tấn công, và tàn phá nơi ẩn náu sau cùng của Bin Laden. Ngày 25 tháng Hai vừa qua, nhà chức trách Pakistan đã gửi xe ủi đất đến san bằng thành bình điạ căn nhà nơi Bin Laden sống gần sáu năm ở tình Abbottabad.
Nguyễn Minh Tâm dịch theo báo TIME ngày 7/5/2012
Trong cuộc hành quân Neptune’s Spear, 5 người trong dinh cơ của Bin Laden bị giết chết: Bin Laden, tên cận vệ Kuwaiti, cùng bà vợ của y, bà vợ ba của Bin Laden tên là Amal, và người em trai của tên cận vệ tên là Khalid. Hai bà vợ khác của Bin Laden bị thương.
Peter Bergen là ký giả tây phương đầu tiên được vào xem căn biệt thự nơi Osama bin Laden cư ngụ ở tỉnh Abbotttabad,Pakistan. Ông nghiên cứu hơn 6,000 tài liệu của tình báo Mỹ, và Pakistan để viết nên cuốn sách: “Manhunt: The Ten-Year Search for Bin Laden from 9/11 to Abbottabad.”- “Cuộc săn bắt con mồi: Quá trình 10 năm lùng bắt Bin Laden từ vụ khủng bố 9/11 đến tỉnh Abbottabad.”. Chúng tôi xin trích dịch bài tóm lược cuốn sách trên báo TIME ngày 7 tháng Năm 2012.
Sáng sớm ngày 2 tháng Năm, năm 2011, căn nhà nơi Osama Bin Laden cư ngụ đột nhiên sáng rực lên, kèm theo là những tiếng nổ kinh hồn. Cô bé Maryam, 20 tuổi, con gái của Bin Laden chạy vội lên phòng ngủ của cha ở trên tầng lầu cao nhất để hỏi xem chuyện gì đang xảy ra. Hắn chỉ vắn tắt nói với con gái: “Đi xuống dưới nhà, vào phòng ngủ đi con. Đừng bật đèn lên con nhé.”.
Hắn không cần phải dặn dò đứa con gái, vô ích. Một người nào đó đã thận trọng cúp điện cả khu vực trong xóm. Do đó, toán biệt kích Ngưởi Nhái của Hải Quân Hoa Kỳ có thể xông vào tấn công chớp nhóang căn biệt thự của bin Laden ở tỉnh Abbottabad, nước Pakistan. Đêm hôm đó lại là một đêm không có trăng, một điều kiện thuận lợi cho hoạt động của toán biệt kích. Thực ra, chỉ thị của Bin Laden nói với bà vợ trẻ Amal, mới là lời nói sau cùng của hắn.
Năm mươi sáu giờ trước đó, bên đầu bên kia của trái đất, Tổng Thống Hoa Kỳ đã lấy quyết định quan trọng sau nhiều tháng cân nhắc, thảo luận kỹ càng đủ mọi góc cạnh của vấn đề. Ông nói với Cố Vấn An Ninh Quốc Gia: “Ít’s a go”, “Hãy cho làm theo kế hoạch đề nghi đi.”. Từ nước Afghanistan ở kế bên, một tiểu đội gồm những chiến sĩ cảm tử tinh nhuệ được đưa lên trực thăng, bay thật nhanh và thấp, xuyên qua các rặng núi trùng điệp, trước khi hạ cánh bao vây căn biệt thự để giữ an toàn trong lúc ra tay hành động. Họ dùng thuốc nổ phá tung cổng sắt khoá chặt. Rồi ba người lính biệt kích xông thẳng lên trên lầu.
Cuộc chiến đấu tốn nhiều xương máu của Bin Laden chống lại Hoa Kỳ và đồng minh sắp đến hồi kết thúc. Cuộc sống và cái chết của Bin Laden ở tỉnh Abbottabad được ký giả Peter Bergen mô tả lại trên trang sách cho thấy những nghịch lý trong cuộc sống của tên lãnh tụ khủng bố kỳ lạ này. Ông Peter Bergen đã phỏng vấn nhiều viên chức Hoa Kỳ, các điều tra viên Pakistan, và nghiên cứu nhiều bài viết của Bin Laden chưa hề được công bố. Ông là ký giả Tây phương duy nhất có may mắn được vào xem xét tường tận căn biệt thự của Bin Laden trước khi toà nhà này bị chính phủ Pakistan cho kéo sập, san thành bình điạ.
Tầng lầu thứ ba xây thêm ngoài giấy phép qui định
CĂN BIỆT THỰ LÀ MỘT NƠI LÝ TƯỞNG để nghỉ hưu thoải mái, và kín đáo. Nằm soai soải trên sườn đồi là những căn nhà xinh xắn, bao quanh bằng những ngọn núi nhỏ, tỉnh Abbottabad giống như một thành phố ở Thụy sĩ, nằm phía bắc nước Pakistan, với số dân khoảng nửa triệu người, trên triển đồi ở cao độ 4,000 feet, ngay dưới chân dẫy núi Hy Mã Lạp Sơn. Với ưu điểm về khí hậu mát mẻ về mùa hè, và hầu như không có tội phạm xảy ra. Vì thế, tỉnh Abbottabad trở thành điạ điểm nghỉ mát được ưa thích của nhiều gia đình công chức, và sĩ quan cao cấp. Mùa nghỉ hè bắt đầu từ tháng Sáu, nhiểu gia đình muốn trốn cái nắng như thiêu đốt của vùng đồng bằng Pakistan lên đây để nghỉ mát. Thành phố còn có những sân đánh cù (golf) đẹp nhất Pakistan. Khí hậu ở đây trong lành, êm ả, dễ chịu hơn so với những thành phố bụi bậm, náo nhiệt khác của Pakistan.
Chính cái điạ điểm khí hậu trong lành, yên tĩnh của tỉnh Abbottabad khiến cho Bin Laden đã chọn nơi này làm chốn dung thân sau gần nửa thập niên trốn tránh ở nhiều nơi khác, kể từ sau thắng lợi của y là vụ khủng bố 9/11. Mãi cho đến mùa Xuân năm 2011, tên thủ lãnh khủng bố vẫn còn sống ở khu xóm Bilai Town gần căn biệt thự hiện nay. Giữa những căn biêt thự có cổng ra vào sơn mầu trắng có cửa hàng bán rau, hoa qủa. Quang cảnh điạ hình ỏ đây thật là êm đềm, tươi mát, một nơi để sống dễ chịu.Bắt từ năm 2005, căn biệt thự dành cho Bin Laden ở được xây lên từ một bãi đất trống. Trong lúc xây căn biệt thự này, tầng lầu thứ ba được cất thêm không có trong hoạ đồ xin giấy phép. Có lẽ đây là một thông lệ vẫn hay dùng để ăn gian bớt tiển thuế thổ trạch. Ngoài ra, còn một lý do thầm kín khác, là người ta muốn giữ bí mật vể tẩng lầu thứ ba này. Vâng, đó là tầng lầu chỉ dành riêng cho Bin Laden và Amal, cô vợ trẻ nhất người Yemen, được Bin Laden sủng ái.
Tầng thứ ba này hơi khác những lầu khác. Chỉ có một bề tường là có cửa sổ, ba bề tường kia không có cửa sổ. Và những cửa sổ đó dùng loại kính đục, ở ngoài không thể nhìn vào bên trong được. Trong năm cửa sổ, có bốn cái ở cao hơn tầm mắt người ngoài đường. Một khoảng sân thượng nhỏ được nới ra ngoài, kế đến là bức tuờng cao 7 feet (hơn 2 mét) để ngăn cản tầm nhìn của người ngoài đường, dù cho người đó cao cỡ Bin Laden. Hắn ta cao tới 6 feet 4inch, tức hơn 1m 85. Quần áo y thường mặc hàng ngày là chiếc áo thụng dài màu nhạt, khoác thêm một tấm áo vest mầu đậm, và đội chiếc mũ mỏng ôm sát đầu, dùng để cầu kinh. Trong suốt năm năm sống tại đây, Bin Laden ít khi ra khỏi tầng ba và tầng hai của căn biệt thự. Khi bước ra ngoài, thường là y chỉ đi tản bộ trong mảnh vườn sau nhà. Mảnh vườn này là nơi trồng rau, và nuôi gà, cung cấp thức ăn tươi cho gia đình. Một tấm bạt bằng nhựa rẻ tiền được dùng để che chở cho người đi bộ trong vườn không bị vệ tinh dò thám của Mỹ từ trên trời trông thấy.
Một người vốn quen sống ngoài trời như Bin Laden, chắc phài cảm thấy tù túng với cuộc sống như vậy. Nhưng bù lại, điạ điểm này có nhiều vị thế tốt để che chở cho y. Trước hết là hắn có thể thoát khỏi sự theo dõi bằng máy bay gián điệp của Mỹ. Lúc sau này, rất nhiều phụ tá thân tín của Bin Laden đã bị máy bay gián điệp (drone) của Mỹ tiêu diệt. Bọn chúng là thành phần ưu tú, chủ chốt của tổ chức al-Qaeda. Chúng vẫn sống lẩn trốn trong các bộ lạc ở vùng rừng núi cao, cách nước Pakistan khoảng 200 dậm về phía tây. Ngoài ra, sống trong căn biệt thự này, Bin Laden được sống chung với ba bà vợ, và một đám đông con cháu của y.
Bin Laden có nhiều vợ, trẻ nhất là cô Amal 29 tuổi, và già nhất là bà Khairiah, 62 tuổi. Bà già này mới tái xuất hiện chung với Bin Laden lúc gần đây. Bà tỏ ra sung sướng được đoàn tụ với Bin Laden. Hắn lấy bà vào năm 1985, lúc hắn mới 28 tuổi, và bà ta 35 tuổi. Trước khi lập gia đình, bà Khairiah là một người sống tự lập. Bà có nghề chuyên môn. Bà là giáo viên dạy trẻ câm điếc. Ngoài ra, bà còn có bằng Tiến sĩ, và bà ấy thường hay khoe với mọi người về gốc gác khá giả của gia đình bà. Nghe đâu bà thuộc dòng dõi của ngài Tiên tri Muhammad.
Sau khi chế độ Taliban ở Afghanistan bị lật đổ vào năm 2001, bà Khairiah phải rời khỏi Afghanistan sang sống ở bên Iran cùng với những đứa con bà có với Bin Laden. Trong nhiều năm, bà và những đưá con đem theo phải sống trong hoàn cảnh bị giam lỏng ở thủ đô Teheran. Đến mùa hè nóng như thiêu đốt của năm 2010, bà Khairiah đã tìm cách thoát khỏi Teheran, và đi đến tỉnh Bắc Waziristan, một bộ lạc trên vùng núi Pakistan, cách thủ đô Teheran 1,500 dậm về phía đông. Chuyến đi này thật là gian khổ, bà phải vượt qua nhiều rặng núi hiểm trở, và những vùng sa mạc nóng nhất thế giới. Cuối cùng bà về được Abbottabad để sống gần với chồng.
Một bà vợ lớn tuổi khác của Bin Laden, cùng sống chung trong căn biệt thự này là bà Siham bin Abdul bin Husayn. Bà Siham 54 tuổi, có bằng Tiến sĩ văn phạm Koran. Bà từng sống chung với Bin Laden ở Sudan hồi thập niên 1990. Là một thi sĩ, và có tài về văn chương, bà thường phụ trách việc sửa chữa những bài viết của Bin Laden.
Trước khi xảy ra vụ khủng bố 9/11, Bin Laden lấy thêm một cô vợ trẻ tên là Amal. Khi lấy cô ta, Bin Laden đã 43 tuổi, và cô là một thiếu nữ 17 tuổi. Sự cách biệt tuổi tác 26 năm không làm cho đôi vợ chồng sống kém hạnh phúc. Amal có với Bin Laden năm đưá con, trong đó có hai đưá đang sống với hai vợ chồng trong biệt thự ở Abbottabad.
Có lẽ cuộc sống đa thê với ba bà vợ là nguồn an ủi duy nhất cho Bin Laden. Hắn thành thật tin rằng sống đa thê, đẻ nhiều con là một trách nhiệm tôn giáo hắn phải làm. Trong những câu chuyện với đám bạn đàn ông thân, hắn thường đem lời dậy của Đấng Tiên Tri Muhammad nói: “Nên lấy vợ và đẻ nhiều con, làm như thế, bạn sẽ làm tăng dân số theo Hồi Giáo.”. Hắn còn nói đuà với một số bạn bè khác: “Tôi không hiểu sao người ta có thể lấy một vợ. Phải lấy bốn vợ mình mới sống trọn vẹn cái thú làm chú rể của thằng đàn ông.”. (Hình như đây là câu nói đuà duy nhất của Bin Laden, hắn ít khi nào nói bông đuà diễu cợt). Muốn có đời sống tình dục cương cường như một chú rể mới cưới vợ, Bin Laden dùng loại nước cốt thảo mộc Avena - một loại thuốc cường dương tương tự như Viagra, lấy từ yến mạch (wild oats). Người ta tìm thấy loại nước cốt Avena trong biệt thự của Bin Laden.
Cuộc sống trong cơ ngơi của Bin Laden không mấy gì xa hoa, sang trọng, nếu không nói là đơn sơ, nghèo nàn. Nhưng đối với cô Amal, cuộc sống ở đây quá tốt, tốt gấp vạn lần so với hồi cô còn ở trong ngôi làng nghèo khó, miền quê nước Yemen. Muốn lấy thịt để ăn, cả gia đình Bin Laden gồm hơn một chục nhân mạng ăn thịt hai con dê một tuần. Người ta làm thịt dê ngay trong vườn sau của dinh cơ. Sữa thì lấy từ mấy con bò nuôi trong chuồng, ngoài sân sau. Khoảng hơn 100 con gà được nuôi để lấy trứng. Mật ong và rau qủa cũng lấy từ căn vườn trồng trọt tự túc để ăn dần. Thỉnh thoảng, họ mới mua đồ hộp ở tiệm tạm hoá gần nhà, như dầu olive hiệu Sasso, và luá mạch hiệu Quaker Oats.
Bên trong biệt thự, phòng ốc chỉ sơn một mầu nhạt trơ trụi, và không một bức tranh nào được treo trên tường theo đúng tinh thần tôn giáo chính thống của Bin Laden. Không có máy lạnh để dùng vào mùa hè. Mùa đông chỉ có cái lò sưởi thô sơ chạy bằng hơi gas . Mùa hè ở đây nóng lắm, nhiệt độ thường là trên 100 độ F. Muà đông có tuyết. Trang bị cho căn nhà của Bin Laden hết sức thô sơ, do đó, chi phí về gas điện rất ít, chỉ tốn khoảng chừng $50 đô la mỗi tháng. Giường ngủ trong nhà đóng bằng loại gỗ ván rẻ tiến, giống như loại giường cho người ở tạm, hơn là sống lâu dài tại đây.
Với cô vợ trẻ nhẫn nhịn, và bà vợ gìa nghiêm khắc, tôn ty trật tự trong gia đình do bà vợ cả Khairiah chỉ huy. Ít khi có chuyện cãi vã giữa nhửng bà vợ của Bin Laden. Tất cả các bà vợ đều chấp nhận tình trạng đa thê của ông chồng, họ tin rằng Thượng Đế đã sắp xếp như vậy. Mỗi bà vợ có một khoảng không gian, phần hộ riêng để sống, có nhà bếp riêng để nấu ăn. Khói của nhà bếp được thải ra ngoài bằng ống sắt thô sơ. Tầng lầu ba dành riêng cho một mình cô Amal ở với Bin Laden. Trong lúc hai tầng dưới dành cho hai bà vợ già.
Ngoài ra, còn phải kể đến người cận vệ thân tín, đóng vai trò giao liên của Bin Laden cũng sống trong dinh cơ này. Tên của người vệ sĩ là Abu Ahmed al-Kuwaiti (thường được gọi tắt là Kuwaiti). Người giao liên sống với em trai, và vợ con của họ trong căn nhà nhỏ ở phía trước, rất thiếu thốn. Mỗi tháng Bin Laden chu cấp cho Kuwaiti và em trai y một số tiền là 12,000 rupees, khoảng hơn $100 đô la. Điều này cho thấy tiền bạc trong ngân qũi của tổ chức al-Qaeda đã cạn kiệt lắm rồi.
Căn nhà phía trước dành cho Kuwaiti và gia đình y ở nhỏ xíu và sơ sài lắm. Một bức tường cao hơn hai thước ngăn căn nhà nhỏ với căn biệt thự của Bin Laden. Bà Mariam, vợ cùa Kuwaiti ít khi bước vào nhà của Bin Laden, trừ phi phải vào trong để dọn dẹp, chùi rửa căn biệt thự cho gia đình Bin Laden. Có một lần duy nhất bà Mariam trông thoáng thấy người đàn ông lạ, nói tiếng Ả rập sống trong căn biệt thự. Chồng của bà Mariam đã dặn bà từ lâu là có một người lạ sống ở đó, và cấm bà không được nói với bất cứ một ai về người lạ này. Bin Laden đã phải sống lén lút, dấu kín tông tích của mình ngay cả đối với những người sống trong dinh cơ của y.
Trên tầng lầu cao nhất, Bin Laden sống qua ngày với cô vợ trẻ Amal. Trần nhà phòng ngủ của hắn có vẻ hơi thấp so với dáng người cao quá khổ của Bin Laden. Một phòng tắm nhỏ xíu đặt ở góc phòng ngủ, lát gạch màu xanh lá cây trên tường, nhưng dưới nền không được lát gạch. Bàn cầu đi vệ sinh rất thô sơ, loại ngồi bệt sát xuống đất, bằng hai bàn chân. Mỗi khi đi vệ sinh là phân trôi tuột xuống cái lỗ nhỏ. Phòng tắm được che bằng miếng nhựa plastic rẻ tiền. Trong phòng tắm, Bin Laden thường xuyên phải dùng thuốc nhuộm tóc “Just for Men” để nhuộm bộ râu bạc trắng của y, giúp y trông còn tráng kiện trẻ trung. Hắn ở lứa tuẩn trên sáu mươi, râu bạc, trông già yếu lắm. Kế bên phòng ngủ là một nhà bếp nhỏ, kích thước chỉ bằng một phòng treo quần áo. Bước qua một hành lang nhỏ là phòng đọc sách của Bin Laden. Nơi đây hắn bầy những cuốn sách trên kệ sách làm bằng gỗ thô sơ, và hắn dùng phần lớn thời giở để ngồi trước computer làm việc. Hắn hay soạn thaỏ những bản chỉ thị dài lê thê để người giao liên đem giao cho các phụ tá thân tín.
Hắn không ngở rằng nhiều văn thư, chỉ thị hắn viết ra lại lọt vào tay CIA. Một văn thư Bin Laden khuyên các nhóm tham gia cuộc thánh chiến chớ nên dùng một bí danh để ám chỉ al-Qeada. Ngày 7 tháng Tám, hắn viết cho một tay lãnh tụ hung tợn của nhóm phiến quân ở Somalia, tên là al-Shabab, không nên tự nhận mình là thành viên trong al-Qaeda. Bởi vì làm như thế sẽ không nhận được sự giúp đỡ về tài chánh của nhiểu người Ả rập giầu có, lại còn lôi cuốn sự chú ý của kẻ thù.
Tháng 10 năm 2010, Bin Laden viết một văn thư dài 48 trang gửi cho các phụ tá ngoài chiến trường. Theo hắn, sau khi duyệt xét, và thăm dò dư luận về tình hình chiến đấu của phong trào thánh chiến Hồi Giáo, hắn nhận thấy năm 2010 là năm gây nhiều thất bại lớn cho Mỹ ở Afghanistan, và đó là xu hướng tốt, sẽ khiến cho Mỹ ngày càng lún sâu thêm vào tình trạng ngân sách thâm thủng. Nhưng đồng thời Bin Laden cũng bầy tỏ mối lo ngại là vùng an toàn khu Waziristan của al-Qaeda, một bộ lạc nhỏ thuộc lãnh thổ Pakistan lúc gần đây bị máy bay gián điệp drone của Mỹ ném bom dữ dội. Bin Laden viết rõ: “Tôi nghe nói là máy bay của giặc Mỹ làm cho nhiều anh em chúng ta phải bỏ chạy tứ tán.”.
Bin Laden cũng bầy tỏ mối lo ngại về đứa con trai 20 tuổi của y tên là Hamza. Trong năm 2010, thằng bé phải bỏ chạy, trốn tránh từ bộ lạc này sang bộ lạc khác. Hắn viết rõ: “Các đồng chí phải nhắn tin cho cháu Hamza biết ý kiến của tôi là cháu nên ra khỏi vùng Waziristan…… Nó chỉ nên ra đi khi biết chắc trên trời không có mây dầy đặc, ám chỉ có máy bay theo dõi..”. Trong lúc lớn tiếng kêu gọi đám thanh niên trẻ tham gia vào cuộc thánh chiến, thì hắn lại viết thư riêng nhắn con trai của mình nên trốn đi, đến ẩn mình trong nước Qatar, một vương quốc Ả Rập nhỏ bé.
Bin Laden cũng viết thư nhắc nhở các phụ tá của y “liên lạc với nhau bẳng thư viết tay, không nên dùng điện thoại, hay Internet. Vì thế, nhiều khi hắn phải đợi chờ cả hai hay ba tháng mới nhận được thư hồi âm của các cộng sự viên. Điều này làm cho việc điều hành tổ chức al-Qaeda không còn hữu hiệu nữa.
Bin Laden luôn luôn tìm cách phác họa kế hoạch hành động để gây sự chú ý của giới truyền thông. Hắn ra chỉ thị cho đàn em trong tổ chức: “Nhân dịp kỷ niệm 10 năm ngày tấn công 9/11 sắp tới. Đây là một ngày rất quan trọng, chúng ta nên bắt đầu chuẩn bị làm việc gì để đánh dấu ngày quan trọng này. Các đồng chí hãy gửi về cho tôi những đề nghị cụ thể.”. Hắn đề nghị đồng chí của hắn nên tiếp xúc với hệ thống truyển hình Jareera bộ phận nói tiếng Anh, cũng như bộ phận nói tiếng Ả Rập. Ngoài ra, hắn cũng muốn được tung tin trên đài truyền hình Mỹ. Hắn viết: “Chúng ta cũng nên tiếp xúc với một hê thống truyển hình Mỹ, thân thiết với chúng ta, và không có thành kiến, ví dụ như hệ thống CBS.” .
Cho đến phút cuối, Bin Laden vẫn cố gắng tìm cách phóng ra một cuộc tấn công qui mô vào Hoa Kỳ. Hắn hối thúc một tay đàn em: “Thật là hay nếu đồng chí có thể chỉ định một người anh em đủ khả năng thực hiện một chiến dịch lớn đánh vào Hoa Kỳ. Hay nhất là đồng chí chọn ra vài anh em, không quá 10 người, rồi gửi họ đến nước sinh quán của họ để học lái máy bay. Không nên cho họ biết về nhau liên quan đến lớp huấn luyện lái máy bay.
Đáng sợ nhất là chính Bin Laden đã phiền trách tên Faisal Shahzad, một người gốc Pakistan, theo Taliban, mang quốc tịch Mỹ. Tên này lãnh công tác làm nổ tung chiếc xe SUV ở Time Square, New York, vào ngày 1 tháng 5 năm 2010 . Tên khủng bố về sau ân hận đã phản bội lời thề khi xin vào quốc tịch. Y nói: “người Hồi Giáo không nên phản bội lời thề mình khi đã hứa, và ký tên vào thỏa ước.”. Lời than của hắn khiến cho việc tuyển công dân Mỹ đi làm công tác khủng bố là điều đáng tiếc. Vì vậy, mọi cố gắng tấn công vào Hoa Kỳ, hay các nước Tây phương trở nên khó khăn hơn. Đã thế, chính tay phụ tá số một của Bin Laden, tên Ayman al-Zawahiri còn viết thư phản bác ý kiến của Bin Laden. Y nói Bin Laden cần phải nhận thức tình hình sát thực tế hơn. Tấn công lính Mỹ ở Afghanistan dễ hơn là tấn công thường dân trên lãnh thổ Hoa Kỳ.
Thực vậy, kể từ mùa xuân năm ngoái, Bin Laden và đồng bọn không thể tung ra một cuộc tấn công khủng bố nào thành công tại các nước Tây phương. Lần sau cùng xảy ra vào ngày 7 tháng 7 năm 2005, chúng đặt bom phá hoại hệ thống giao thông ở Luân đôn. Dĩ nhiên, kể từ sau thắng lợi ngày 11 tháng 9 năm 2001, tổ chức al-Qaeda chưa làm thêm được một cuộc tấn công nào thành công ở Hoa Kỳ cả.
Tung ra cuộc hành quân Neptune’s Spear – Mũi Giáo Hải Vương.
HỒI 1 GIỜ TRƯA, GIỜ MIỀN ĐÔNG Hoa Kỳ ngày 1 tháng Năm cũng là lúc màn đêm bao phủ miền đông Pakistan, cách Hoa Kỳ 7,000 dậm, toàn bộ Nội Các Chiến Tranh của tổng thống Obama ngồi tập trung trong phòng “Situation Room”, Phòng Theo Dõi Tình Hình Chiến Trường. Toán cố vấn an ninh quốc gia của Bạch Cung sắp sẵn những thiết bị truyền thông để liên lạc trực tiếp với Phó Đề Đốc Hải quân William McRaven, Tư lệnh Bộ Chỉ Huy Hành Quân Đặc Biệt (JSOC). Lúc bấy giở, ông tướng Hải Quân này đang ở thành phố Jalalabad, miền đông Afghanistan. Phòng Situation Room cũng có đường dây riêng liên lạc trực tiếp với ông Leon Panetta, Giám đốc CIA, và trung tâm hành quân của Ngũ Giác Đài. Ở đây, có một toán gồm 30 sĩ quan trực sẵn, chờ lệnh ứng chiến nếu tình hình trở nên gay cấn. Khoảng 2 giờ trưa, tổng thống Obama bước vào phòng Situation Room dự phiên họp sau cùng với nhóm cố vấn an ninh quốc gia, trong lúc cuộc hành quân Neptune’s Spear vừa mới bắt đầu. Lúc 2 giờ 05, ông Panetta thuyết trình, nói sơ qua về những nét tổng quát của cuộc hành quân.
Khi đó là 11 giờ tối ở tỉnh Abbottabad, và gia đình Bin Laden đang chuẩn bị đi ngủ. Nước Pakistan và Afghanistan cách nhau gần một múi giờ, và mới chỉ là 10 giờ 30 ở Jalalabad, 23 chiến sĩ Biệt Kích SEAL, cùng với một thông dịch viên chuẩn bị leo lên hai chiếc trực thăng Black Hawk. Mỗi chiến sĩ biệt kích mang theo trong người một tấm thẻ nhỏ, trên đó có hình của Bin Laden và những người trong gia đình y, hiện đang sống trong căn nhà biệt kích sẽ đổ bộ vào. Đặc biệt trong cuộc hành quân này, còn có một con quân khuyển tinh khôn tên là Cairo. Nó được trang bị, ăn mặc giống hệt các chiến sĩ biệt kích SEAL.
Nửa giờ sau, khoảng 11 giờ điạ phương, hai trực thăng Black Hawk lên đường rời khỏi phi trường Jalalabad, đi về hướng đông đến vùng biên giới Pakistan. Họ chỉ mất khoảng 15 phút là đến nơi. Hai trực thăng loại MH-60’s được ngụy trang để tránh sự kiểm soát của đài radar ở Pakistan. Các đài radar ở khu vực này chỉ hoạt động trong tình trạng thời bình, không mấy khắt khe, khác với các đài radar bên phía biên giới chung với Ấn Độ. Trước đây, hai nước Ấn Độ và Pakistan từng có chiến tranh với nhau. Loại trực thăng MH-60s được sơn bẳng mầu thạch nhũ tuyệt đẹp để thoát được sự khám phá của Pakistan. Maý bay MH-60s khi bay tỏa nhiệt rất ít. Đuôi của nó được thiết kế đặc biệt để phát ra tiếng động rất nhỏ, và khó bị radar phát hiện. Hơn thế nữa, hai máy bay này được bay thật thấp, thấp đến mức nguy hiểm, và phải bay thật nhanh, chỉ cách mặt đất chừng hơn một thước. Chúng bay xuyên qua các tùm cây, ôm sát theo lòng sông, và thung lũng chạy dài dưới chân rặng núi Hindu Kish. Nhờ thế hệ thống radar khó có thể khám phá ra được. Ngay sau khi vuợt qua vùng biên giới, máy bay bung lên thật cao để bay về phía bắc tỉnh Peshawar trước mắt hàng triệu người dân ở dưới đất. Tổng cộng thời giờ bay vượt biên giới để đến mục tiêu là một tiếng rưỡi, với khoảng cách 150 dậm.
Phòng “Situation Room” là một phòng họp khá lớn, có khả năng chứa được hơn một chục chuyên viên cao cấp trong Bạch Cung vào họp, chưa kể vài chiếc ghế dài kê ở sát tường dành những chuyên viên khác ngồi dựa lưng vào tường theo dõi phiên họp. Tường của phòng hội được lát bằng gỗ mầu đậm, đánh vẹc ni bóng láng. Ngay kế bên phòng Situation Room có một căn phòng nhỏ để chưá dụng cụ liên lạc truyền tin, các băng video thu hình. Trong phòng dụng cụ này chì có một cái bàn cỡ nhỏ. Ngồi tại bàn này là Trung tướng Không quân Marshall “Brad” Webb, Phó tư lệnh cuộc hành quân hỗn hợp. Trong bộ quân phục Không Quân cáu cạnh, mầu xanh đậm, trên ngực áo gắn đầy huy chương, tướng Webb đang theo dõi từng giây diễn biến cuộc hành quân với chiếc computer laptop. Ngồi kế bên ông còn có một sĩ quan tùy viên phụ giúp ông trong việc liên lạc với bộ chỉ huy cuộc hành quân. Trên màn hình TV kê giữa phòng, người ta thấy xuất hiện những hình ảnh mờ mờ diễn tiến cuộc hành quân. Những hình ảnh này được một máy bay gián điệp Stealth, kiểu RQ-170, hình con dơi, bay cao hai dậm trên không phận tỉnh Abbottabad thu hình gửi về.
Ông Michael Leiters, Giám đốc Cục Phản Gián bước vào phòng nhỏ này để xem qua hình ảnh do máy bay gián điệp gủi về. Sau đó, tất cả thành viên trong nội các chiến tranh cùng chăm chú theo dõi những hình vừa gừi về. Ông Leiters kể lại: “Từ từ, chúng tôi nhận được hình gửi về. Ai nấy đều gật đầu, chăm chú nhìn vào từng tấm hình gửi về. Phó tổng thống Joe Biden lẻn vào trước, sau đó, Bộ trưởng quốc phòng Gates và Bộ trưởng Ngoại Giao Hillary Clinton cũng len vào đòi xem. Căn phòng nhỏ xíu bỗng dưng chật chội vì đông người. Kế đến, tổng thống Obama cũng đòi vào xem. Ông nói: “Chờ tôi một chút. Phải cho tôi xem với.”. Ông ngồi xuống cái ghế cạnh trung tướng Webb. (Chính tấm hình nổi tiếng chụp ông Obama và các nhân vật cao cấp trong chính phủ đang theo dõi cuộc hành quân bắt Bin Laden là ở căn phòng nhỏ bên cạnh, không phải phòng Situation Room) .
Đoàn trực thăng Black Hawk từ hướng tây bắc, đưa toán biệt kích SEALs đến tỉnh Abbottabad. Khi những chiếc trực thăng này đến mục tiêu, kế hoạch hành quân được chuẩn bị rất kỷ bắt đầu mở màn. Chiếc trực thăng đầu tiên hạ cánh xuống khoảng sân lớn nhất của biệt thự (main courtyard), bỗng dưng bị mất thăng bằng, rơi nhanh xuống đất. Sức nặng quá tải của dụng cụ đem theo, cùng với sự thay đổi nhiệt độ quá nóng của tỉnh Abbottabad khiến cho khả năng vận hành của máy bay bị trục trặc, tiếng chuyên môn về hiện tượng này gọi là tình trạng rơi nhanh cấp kỳ. Khi toán biệt kích SEALs thực tập cho cuộc hành quân trên sân tập ở Hoa Kỳ, những tấm tường để thực tập được cột lại với nhau bằng giây xích. Nhưng đến lúc chạm vào thực tế, bức tường ngoài đời làm bằng xi măng, khiến cho cánh quạt trên nóc trực thăng có thêm năng lượng, làm cho máy bay dễ chao đảo. Đuôi máy bay trực thăng quất vào bức tường bao quanh khu biệt thự, khiến cho cái rotor ở phần đuôi gẫy rời khỏi máy bay. Lúc đó người phi công không còn có thể điều khiển chiếc trực thăng được nữa. Với kinh nghiệm trong các lần thao dượt, người phi công này đã khéo léo cấm đầu máy bay xuống đất của khu vườn, tránh cho máy bay không bị nổ tung. Nhờ sự lanh trí của người phi công, tất cả các biệt kích trên trực thăng bị rơi nhảy ra ngoài an toàn, để tiếp tục thi hành công tác.
Ông Obama lặng người đi khi thấy chiếc trực thăng bị rơi. Hình ảnh do máy bay gián điệp gửi đến lần sau cho thấy rõ cái chong chóng ở đuôi trực thăng đã hoàn toàn ngưng quay. Chiếc trực thăng thứ hai trờ tới, nó bay thẳng lên nóc nhà, bỏ vài biệt kích SEAL đáp xuống mái nhà bằng dây thừng, và bay đi mất. Trong thái độ trầm tĩnh của dân Texas, phó đề đốc McRaven nói với ông Panetta, với giọng nói đều đều, không một chút xúc động, hay lo âu,: “Bây giờ chúng tôi sẽ sửa chữa sơ suất trong công tác. Như ông Giám đốc vừa trông thấy, chúng ta có một trực thăng bị rơi trong sân của căn nhà. Người của chúng tôi đã chuẩn bị cho tình huống xấu này, và họ sẽ giải quyết vấn đề đó ngay.”. Trong vòng vài giây, phó Đề đốc McRaven trưng bầy cho thấy tóan biệt kích đã hủy diệt gọn gàng chiếc trực thăng bị rơi vì trục trặc kỷ thuật.
Ba người lính biệt kích SEAL chạy băng ngang qua một sân cỏ nhỏ, và mở tung cửa vào khu dinh cơ của Bin Laden. Lối này dẫn họ đến căn nhà nhỏ, gọi là guest house, tức căn nhà để tay cận vệ ở, canh giữ an ninh cho Bin Laden. Tại đây họ trông thấy một garage đậu xe, với chiếc xe “jeep” tên cận vệ Kuwaiti. Kế đến là căn nhà nhỏ một tầng nơi Kuwaiti sống với gia đình y. Tên Kuwaiti vừa ló đầu ra khỏi cánh cổng sắt của căn nhà để nhìn xem chuyện gì xảy ra. Y lập tức bị một lính biệt kích SEAL bắn vào cằm hai phát, chết ngay tức khắc. Họ cũng bắn trọng thương người vợ của y. Bà ta bị trúng đạn ở bả vai bên phải. Loại súng hãm thanh họ dùng chỉ gây tiếng động rất nhỏ. (sau này, biệt kích tìm thấy khẩu súng AK-47 của tên cận vệ Kuwaiti ở cạnh giường ngủ của y. Hình như khẩu súng này chưa bao giờ được dùng đến, vì trong báng súng không có băng đạn.).
Khi người phi công chiếc trực thăng Black Hawk thứ hai trông thấy chiếc đầu bị rơi, anh ta vội đổi số cần lái của máy bay,cho bay lên mái nhà, đúng theo Kế hoạch A. Anh thả biệt kích SEAL từ mái nhà xuống lầu ba bằng dây thừng. Họ bất ngờ xông vào phòng ngủ của Bin Laden, trong lúc hắn còn đang ngủ. Sang đến kế hoạch B là cứ để cho chiếc trực thăng bị rơi ở ngoài sân. Bốn biệt kích phóng ra ngoài bảo vệ an ninh toàn khu vực. Tám biệt kích còn lại nhảy ra khỏi trực thăng thứ hai. Họ gài chất nổ để phá tung cánh cổng sắt của căn biệt thự. Vừa phá xong cửa sắt, họ gặp phải bức tường gạch cản lối. Vài giây sau, các đồng đội trong chiếc trực thăng bị rơi dẫn họ vào trong biệt thự bằng cửa chính, giúp họ không mất thì giờ phá tung bức tường gạch.
Trong căn phòng ngủ ở tầng lầu cao nhất, Bin Laden trở thành nạn nhân của những sắp xếp do y làm. Bức tường có ít cửa sổ để ngăn người ngoài không trông thấy y. Bây giờ, chính vì ít cửa sổ, nên y không thể biết những gỉ đang xảy ra ở bên ngoài. Đang mặc bộ quần áo ngủ mầu nắng nhạt, với cái quần dài lỏng lẻo, tên lãnh tụ của tổ chức khủng bố al-Qaeda ngồi lặng yên trong bóng tối đến 15 phút không biết phải làm gì. Rõ rệt là y đang lâm vào tình trạng tê liệt, bất động, trong lúc biệt kích Mỹ đang ào ạt xông vào nơi tá túc cuối cùng của đời y. Trên trời không trăng sao, lại bi cúp điện toàn khu vực. Bóng đen của màn đêm càng làm cho Bin Laden rối trí thêm. Trong bộ quần áo y mặc, có khâu sẵn vài trăm đô la Euro, hai số điện thoại. Một số để gọi về số một số cell phone ở Pakistan, và một số khác để gọi về trung tâm điện thoại cho vùng bộ lạc trên cao nguyên Pakistan. Đó là tất cả những gì có thể giúp Bin Laden liên lạc với bên ngoài để chạy trốn. Những thứ đó không còn giúp ích được gì cho y trong lúc này.
Ba chiến sĩ biệt kích đi từ căn nhà một tầng nơi tên cận vệ Kuwaiti cư ngụ, băng qua một sân cỏ, và đến một khoảng sân lớn trước khi đi vào căn nhà chính. Vừa bước vào tầng dưới, Biệt kích Mỹ gặp một phòng ngủ bên tay trái, và họ bắn liền, hạ sát tên Abra, em trai của Kuwaiti, đồng thời cũng bắn chết luôn vợ của người này tên là Bushra.
Chiến sĩ biệt kích không biết hoạ đồ bố trí trong nhà của BinLaden. Khi họ di chuyển sâu hơn, họ mới khám phá ra nhà bếp, và hai phòng chứa đồ đạc khá lớn. Gần phía sau căn nhà, có một nơi trông giống như hầm trú ẩn, rồi có một cầu thang hiện ra. Ngăn cản lối đi lên tầng lầu trên là một cái cồng bằng sắt, được khoá chặt cứng. Cảm từ quân bèn phá tung cái cổng sắt bằng loại hoá chất họ mang theo. Khi chạy lên lầu hai, biệt kích SEALs đụng đầu với đứa con trai của Bin Laden, tên là Khalid, 23 tuổi. Họ bắn chết thằng nhỏ ngay tại cầu thang.
Trên kệ ván trong phòng ngủ của Bin Laden có một khẩu AK-47 và một súng lục tự động loại Makarov. Đó là hai vật bất ly thân của hắn. Nhưng vào lúc này, không hiểu vì sao Bin Laden không với tay lấy súng để tự vệ. Thay vào đó, y lại tự tay mở cửa cánh cổng sắt để ló đầu ra ngoài nhìn xem chuyện gì đang xảy ra ở dưới nhà, gây ồn ào như vậy. Cánh cửa sắt này chỉ mở dễ dàng từ trong mở ra. Ngay lập tức, hắn bị biệt kích SEAL nhận diện, và họ nhảy vội mấy bậc thang lên tầng lầu của y. Lui bước vào bên trong, Bin Laden đã phạm một lỗi lầm chết người: y quên không đóng cổng, khoá cửa , khiến cho biệt kích SEALs chạy thẳng vào hành lang, và bước ngay vào phòng ngủ của hắn.
Nghe có tiếng động, và thấy có người lạ chạy vào phòng, cô Amal vợ của Bin Laden, thét lên bằng tiếng Ả Rập, sau đó, cô ta lăn mình ngã xuống nền nhà trước mặt ông chồng. Người biệt kích SEAL đầu tiên bước vào phòng vội vàng xô cô ta sang một bên, vì sợ rằng cô mặc áo vest mang bom tự sát. Sau đó, Amal bị một biệt kích khác bắn một phát vào tấm khăn quàng cổ, cô ta gục ngã, bất tỉnh trên tấm nệm giường cô ngủ chung với Bin Laden. Về phần Bin Laden, hắn chưa kịp có một hành động kháng cự nào, thì hắn đã bị bắn xối sả bằng những phát đạn đôi (double tap), bắn vào ngực và mắt trái của hắn. Hình ảnh Bin Laden gục ngã chết hết sức hãi hùng : óc của hắn phọt lên đến trần nhà, con ngươi mắt hắn bị bắn văng ra khỏi hốc mắt. Nền nhà gần giường ngủ của hắn thấm ướt đầy máu của Bin Laden.
Có lẽ, Bin Laden lúc về già là một con người đã an phận với số kiếp, và quá mệt mỏi với hơn mười năm trốn chạy. Hắn không chuẩn bị một kế hoạch đào thoát. Căn nhà hắn ở cũng không có con đường bí mật nào để thoát thân cả. Có lẽ hắn hy vọng nếu bị phát giác, ít ra hắn sẽ nhận được vài dấu hiệu cảnh báo trước. Nhưng sự cảnh báo đó không bao giờ xảy ra. Hay cũng có lẽ hắn tin rằng nếu như xảy ra đánh nhau, thì ít ra một hai bà vợ, hay con cháu của hắn cũng bị giết trước khi đến lượt hắn.
Với những lời tuyên bố huênh hoang, hắn tin rằng ít ra hắn cũng có thể xách súng xuống bắn nhau với kẻ thù, và tên cận vệ cũng phụ lực để chống lại khi bị Mỹ phát hiện. Nhưng thực tế xảy ra cho thấy cuối cùng Bin Laden bị giết chết một cách tầm thường, như một kẻ cùng đường chứ không phải là một anh hùng, hay một thánh tử vì đạo. Bin Laden đã chết giữa những bà vợ, và con cháu. Nhà của y bị phá tan hoang, cửa kính vỡ nát. Rải rác đầy nhà là những mảnh vụn kính vỡ, đồ chơi trẻ con vỡ nát, hộp đựng thưốc bay tứ tán. Điều đó chứng minh cho thấy biệt kích Mỹ SEAL đã đường hoàng tấn công, và tàn phá nơi ẩn náu sau cùng của Bin Laden. Ngày 25 tháng Hai vừa qua, nhà chức trách Pakistan đã gửi xe ủi đất đến san bằng thành bình điạ căn nhà nơi Bin Laden sống gần sáu năm ở tình Abbottabad.
Nguyễn Minh Tâm dịch theo báo TIME ngày 7/5/2012
Không có nhận xét nào