Mr. Đỗ - Bi kịch của anh
Genre: fiction
1. Sau tết Nguyên đán, anh cùng đám bạn du xuân miền biên viễn phía bắc. Nhân tiện, anh băng qua bên kia biên giới, tiến vào đất nước Trung Hoa vĩ đại.
Bạn anh nhắc: Mày đừng mua gì nhé, mua là làm giàu cho chúng nó.
Anh cười, mắt rực lên: Tao sẽ mua dâm. Tao quyết đè đầu cưỡi cổ phụ nữ chúng nó cho hả giận. Cách đây ba mấy năm, nó tấn công mình, giờ tao trả thù dân tộc.
2. Anh hùng dũng tiến vào khách điếm, đám ma cô bu lấy anh, mời mọc bằng mớ tiếng lóng mà anh nghe câu được câu chăng. Anh liền bật ngón tay cái bên hữu, thẳng băng, cứng ngắc, rồi anh đưa hai ngón bên tả, khép lại thành một vòng. Đoạn anh luồn cái cứng ngắc bên hữu vào cái tròn tròn bên tả, đâm vào, rút ra. Đám ma cô gật đầu lia lịa, hảo lơ, hảo lơ.
Trong nháy mắt, anh được dẫn vào căn phòng lớn, trước mặt là một đám con gái mặt hoa da phấn, ưỡn ngực khêu gợi. Anh trỏ tay vào cô em múp nhất, rồi búng ngón tay kêu tách một phát. Quân tử trả thù thì phải trả cho đáng, anh thầm nhủ.
3. Anh ném xấp sáu tờ 100 tệ vào mặt má mì, rồi dắt cô gái, trong tư thế ông chủ dẫn đứa nô tì, vào phòng riêng. Quyết định trọng đại đầu tiên, sau khi đã vào phòng, là anh không tắm. Đi bộ mấy tiếng đồng hồ, mồ hôi, khói, bụi, anh để nguyên xi. Đây là báo thù, không phải một cuộc mây mưa hoan lạc, nên anh muốn kẻ thù dưới mình phải hứng chịu những gì bất tiện nhất.
4. Trận đòn thù bắt đầu. Anh lột phăng áo quần cô gái, vật ngửa cô ra giữa tấm nệm sực nức mùi chất tẩy. Hai chân anh đè lên hai tay cô, bàn tay hộ pháp của anh cầm lấy tóc, kéo đầu cô lại gần háng anh, đẩy mạnh vào. Khẩu pháo của anh tung hoành ngang dọc, lúc ở mặt trận bên đông, thoáng cái đã ở mặt trận bên tây, lúc tập kích vùng sơn cước, lát sau đã lên thượng đỉnh. Đối phương bị dồn ép đồng thời trên nhiều phương diện, mặt mũi tối tăm không thể phản kháng. Cuộc tổng tấn công của anh kéo dài trong khoảng một tiếng đồng hồ. Trong thời gian đó, mắt anh luôn long lên, miệng anh mím chặt, không nói một lời. Đối với kẻ thù, anh không nhiều lời. Kẻ thù, là cô gái múp rụp ban nãy, suốt trận chỉ khóc rấm rứt, còn giờ thì đang nằm đó, toàn thân run lên từng hồi, tả tơi hoa lá trong nỗi sợ dường như cùng cực.
5. Cuộc trả thù thành công ngoạn mục. Anh hả hê. Bây giờ thì anh đi tắm. Trước khi vào toa lét, anh lại trừng mắt với kẻ thù đang phủ phục dưới kia. Ánh mắt của kẻ chiến thắng. Anh thét lên: "Biến đi con đĩ thúi!"
Rồi anh bước vào, giật mạnh công tắc hoa sen, nước tuôn xối xả. Nhưng đột nhiên anh khựng lại, giữa lúc cơn khoái lạc của chiến thắng đang dâng trào, anh chợt nghe tiếng cô gái gầm gừ: "Má mày!".
Âm thanh ngắn ngủi và yếu ớt ấy, dù trong thoáng chốc, anh vẫn nhận ra, rất rành mạch.
Đó là giọng miền Tây Nam bộ quê anh.
© Mr. Đỗ
Theo blog Mr. Đỗ
1. Sau tết Nguyên đán, anh cùng đám bạn du xuân miền biên viễn phía bắc. Nhân tiện, anh băng qua bên kia biên giới, tiến vào đất nước Trung Hoa vĩ đại.
Bạn anh nhắc: Mày đừng mua gì nhé, mua là làm giàu cho chúng nó.
Anh cười, mắt rực lên: Tao sẽ mua dâm. Tao quyết đè đầu cưỡi cổ phụ nữ chúng nó cho hả giận. Cách đây ba mấy năm, nó tấn công mình, giờ tao trả thù dân tộc.
2. Anh hùng dũng tiến vào khách điếm, đám ma cô bu lấy anh, mời mọc bằng mớ tiếng lóng mà anh nghe câu được câu chăng. Anh liền bật ngón tay cái bên hữu, thẳng băng, cứng ngắc, rồi anh đưa hai ngón bên tả, khép lại thành một vòng. Đoạn anh luồn cái cứng ngắc bên hữu vào cái tròn tròn bên tả, đâm vào, rút ra. Đám ma cô gật đầu lia lịa, hảo lơ, hảo lơ.
Trong nháy mắt, anh được dẫn vào căn phòng lớn, trước mặt là một đám con gái mặt hoa da phấn, ưỡn ngực khêu gợi. Anh trỏ tay vào cô em múp nhất, rồi búng ngón tay kêu tách một phát. Quân tử trả thù thì phải trả cho đáng, anh thầm nhủ.
3. Anh ném xấp sáu tờ 100 tệ vào mặt má mì, rồi dắt cô gái, trong tư thế ông chủ dẫn đứa nô tì, vào phòng riêng. Quyết định trọng đại đầu tiên, sau khi đã vào phòng, là anh không tắm. Đi bộ mấy tiếng đồng hồ, mồ hôi, khói, bụi, anh để nguyên xi. Đây là báo thù, không phải một cuộc mây mưa hoan lạc, nên anh muốn kẻ thù dưới mình phải hứng chịu những gì bất tiện nhất.
4. Trận đòn thù bắt đầu. Anh lột phăng áo quần cô gái, vật ngửa cô ra giữa tấm nệm sực nức mùi chất tẩy. Hai chân anh đè lên hai tay cô, bàn tay hộ pháp của anh cầm lấy tóc, kéo đầu cô lại gần háng anh, đẩy mạnh vào. Khẩu pháo của anh tung hoành ngang dọc, lúc ở mặt trận bên đông, thoáng cái đã ở mặt trận bên tây, lúc tập kích vùng sơn cước, lát sau đã lên thượng đỉnh. Đối phương bị dồn ép đồng thời trên nhiều phương diện, mặt mũi tối tăm không thể phản kháng. Cuộc tổng tấn công của anh kéo dài trong khoảng một tiếng đồng hồ. Trong thời gian đó, mắt anh luôn long lên, miệng anh mím chặt, không nói một lời. Đối với kẻ thù, anh không nhiều lời. Kẻ thù, là cô gái múp rụp ban nãy, suốt trận chỉ khóc rấm rứt, còn giờ thì đang nằm đó, toàn thân run lên từng hồi, tả tơi hoa lá trong nỗi sợ dường như cùng cực.
5. Cuộc trả thù thành công ngoạn mục. Anh hả hê. Bây giờ thì anh đi tắm. Trước khi vào toa lét, anh lại trừng mắt với kẻ thù đang phủ phục dưới kia. Ánh mắt của kẻ chiến thắng. Anh thét lên: "Biến đi con đĩ thúi!"
Rồi anh bước vào, giật mạnh công tắc hoa sen, nước tuôn xối xả. Nhưng đột nhiên anh khựng lại, giữa lúc cơn khoái lạc của chiến thắng đang dâng trào, anh chợt nghe tiếng cô gái gầm gừ: "Má mày!".
Âm thanh ngắn ngủi và yếu ớt ấy, dù trong thoáng chốc, anh vẫn nhận ra, rất rành mạch.
Đó là giọng miền Tây Nam bộ quê anh.
© Mr. Đỗ
Theo blog Mr. Đỗ
Không có nhận xét nào