Nhật báo Người Việt có chơi trò “thách thức” cộng đồng?
Vào dịp xuân Bính Tuất 2006 trên giai phẩm Xuân của báo Người Việt đăng thơ ca tụng các lãnh tụ Cộng Sản của thầy bói Tử Vi Nhân Quang đã làm xáo trộn cộng đồng một thời gian dài. Vào ngày Chủ Nhật 08-01-2006 dân tị nạn CS ở Little Saigon đủ các thành phần và một số Hội Đoàn, Đoàn Thể chống cộng tụ tập trước tòa báo Người Việt để phản đối… Và, thái độ nhân nhượng của “phái đoàn” sau khi báo Người Việt hứa trong tương lai ngưng cộng tác với ông thầy bói và sẽ dán giấy lên che đoạn có câu thơ trên báo Xuân. Nhưng ít lâu sau, người ta lại thấy tử vi Nhân Quang xuất hiện trên báo Người Việt.
Sau vụ Tử Vi Nhân Quang đến sự kiện “Ngày thứ Ba 25-3-2008, trong chương trình của đài SBTN, phát hình buổi tối, luật sư Đỗ Phủ phỏng vấn ông Phan Huy Đạt và cô Đỗ Bảo Anh (con gái Đỗ Ngọc Yến), chủ bút nhật báo Người Việt. Khi đề cập tới hai tấm hình, LS Đỗ Phủ hỏi thẳng: “Tại sao ông Đỗ Ngọc Yến lại đi chụp hình với Nguyễn Tấn Dũng, và tại sao, sau khi 'phỏng vấn' trở về không viết một bài tường thuật nào cả?”.
Ông Phan Huy Đạt nói: “Ông Yến là nhà báo 'tò mò', ông có thể đi bất cứ đâu, gặp bất cứ ai, nếu thấy có thể quan sát, nhận xét và thu thập các dữ kiện làm background (hiểu theo nghĩa hậu trường) cho việc viết tin tức và bình luận trong tờ báo. Vì Nguyễn Tấn Dũng chỉ nói những lời tuyên truyền, nên ông Đỗ Ngọc Yến muốn gặp tận mặt bất cứ ai, để xem con người, cách ăn nói, thái độ cử chỉ cụ thể như thế nào. Đó là lý do ông gặp nhân viên chính phủ VC”… (Theo bài viết của nhà báo Thiết Trương).
Điều nầy mặc nhiên chứng tỏ tấm hình Đỗ Ngọc Yến ngồi họp với Nguyễn Tấn Dũng là có, không ngụy tạo để Đỗ lỗi cho chủ nhiệm tờ Người Việt.
Rồi bức tranh "Chậu rửa chân có cờ VNCH" xuất hiện trên tờ báo Người Việt. Cộng đồng VN tị nạn CS cũng lên tiếng phản đối rùm beng… rồi chìm xuồng.
Gần đây, qua bài viết của Sơn Hào cố tình nhục mạ Quân Cán Chính VNCH đã gây phẫn nộ cộng đồng người Việt khắp nơi, nhiều Bảng Lên Tiếng phản đối, kêu gọi tẩy chay. Cộng đồng Nam California lúc đầu hăng hái nhưng rồi… “lặng lẽ nơi nầy”.
Qua vài sự kiện kể trên, có lẽ nhật báo Người Việt xem thường tinh thần đấu tranh, thái độ của của các Hội Đoàn, Đoàn Thể, Tổ Chức Cộng Đồng đấu tranh chống Cộng… “tiền hậu bất nhất, đầu voi đuôi chuột” nên tung ra, quảng cáo rầm rộ quyển sách Bên Thắng Cuộc của cây bút CS Huy Đức.
Đó là lời kêu gọi trong Bản Tuyên Cáo ngày 24-12-2012 của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ, do quý vị Nguyễn Ngọc Tiên, Huỳnh Thu Lan và Nguyễn Văn Tần đại diện, ký tên. Điều ngạc nhiên là Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia ở Nam California “im re bà rè” thì ở nơi xa ý thức được sự kiện để “nhảy vào vòng chiến”.
Như đã đề cập ở trên, báo Người Việt đã nhiều lần tuyên truyền đánh phá, hạ nhục VNCH, ca ngợi các lãnh tụ CSVN, đã bị cộng đồng người Viêt tỵ nạn Cộng Sản lên tiếng phản đối. Báo nầy đã có lời xin lỗi công khai, hứa không để tái phạm, nhưng vừa qua, nhà bình luận bút hiệu Ngô Nhân Dụng đã tiếp tay kêu gọi người Việt trên khắp thế giới thành lập và duy trì nhóm không cờ đỏ, không Cờ Vàng, có thể hiểu là thành phần đứng giữa hay thành phần thứ ba, mà VC trong nước đang chủ trương để đánh phá mục đích nhằm triệt hạ Cờ Vàng, biểu tượng cho ý chí và lý tưởng đấu tranh cho Nhân Quyền VN để kiến tạo một nước VN dân chủ, tự do thật sự.
1). Từ những năm qua, tập đoàn Người Việt gồm Nhật báo và Điện báo đã thỉnh thoảng đăng những bài vở, hình ảnh nhằm vinh danh Hồ Chí Minh qua bài “Con ở Miền Nam Ra Thăm Lăng Bác”, vinh danh bọn lãnh tụ đảng Cộng Sản Việt Nam qua bài thơ xuân của thầy bói Nhân Quang, nhục mạ biểu tượng thiêng liêng của Tổ quốc qua hình lá cờ VNCH trong chậu rửa chân của Huỳnh Thúy Châu, nhục mạ Quân cán chính VNCH qua bài viết của Việt Cộng Sơn Hào…
2). Mới đây, khi Huy Đức, một nhà báo Việt Cộng phát hành cuốn sách “Bên Thắng Cuộc” nhằm bào chữa, chạy tội cho Đảng Cộng Sản Việt Nam, những kẻ đã gây chiến tranh, gieo rắc đau thương qua những chiến dịch đánh tư sản, cải tạo quân cán chính miền Nam, truy sát những người vượt biên,… , một lần nữa, báo Người Việt đã đứng ra tổ chức giới thiệu sách, lập lờ cho rằng cuốn sách lên án nhà cầm quyền CSVN. Nhưng thực chất, nó chỉ phê phán một vài lãnh tụ CS mà không nêu ra tận gốc rễ tội lỗi mà ai cũng biết: Đó là chủ nghĩa, chính sách, chế độ Cộng Sản do Hồ Chí Minh và đồng đảng đã du nhập vào để hủy hoại dân tộc”.(hết trích)
Bài viết của ông Ngô Văn Trường, Viện trưởng Viện Quy họach Thủy lợi, như sau: “Trong giới báo chí, tôi “hợp gu” nhất là hai nhà báo Nguyễn Anh Tuấn và Huy Đức. Anh Nguyễn Anh Tuấn từ 2 bàn tay trắng xây dựng được Vietnam.net, rồi lại đi ra tiếp tục sự nghiệp xây dựng thương hiệu Trần Nhân Tông ở Harvard.
Huy Đức nhận được Nieman Fellowship đi học Harvard một năm. Một sự “tình cờ”, cả hai nhà báo nổi tiếng đã đến Harvard”. (Hết trích)
3.2. Những sự trùng hợp
3.2.1. Trùng hợp thứ nhất, là hai nhà báo nặng ký của báo chí quốc doanh, còn gọi là báo lề phải, một người là Tổng biên tập Vietnam.net, được Bộ trưởng Thông tin Truyền thông Lê Doản Hợp cho từ chức và thôi làm cán bộ nhà nước để xuất ngoại. Tổng biên tập tờ báo thường do đảng viên được đề cử phụ trách.
Nhà báo thứ hai là Huy Đức, một người có bề thế lớn, thân cận với các lãnh đạo chóp bu Đảng và Nhà nước như Võ Văn Kiệt, Lê Khả Phiêu, Trương Tấn Sang, Đỗ Mười, Lê Đức Anh…
Cả hai hẹn nhau tới điểm đến là Viện Trần Nhân Tông, ở Đại học Harvard.
3.2.2. Trùng hợp thứ hai, là cuốn sách Bên Thắng Cuộc lại trùng hợp với nội dung: “Hoà giải hoà hợp và phải minh bạch với lịch sử”, được hồ sơ HGYT (Hoà Giải&Yêu Thương) của Viện Trần Nhân Tông chủ trương. Việc “trùng hợp nầy được GS Chu Hảo, một cố vấn của Viện Trần Nhân Tông, xác nhận như sau: “Huy Đức viết công trình khảo cứu lịch sử đặc sắc nầy với lương tâm trong sáng và tay nghề lão luyện của một nhà báo chuyên nghiệp có trách nhiệm trước vận mệnh của đất nước. Có công minh lịch sử mới có thể hoà giải dân tộc thực sự”. (Trích lời giới thiệu in trong cuốn Bên Thắng Cuộc của Huy Đức).
“Cuốn sách phân tích tình hình Việt Nam từ năm 1975 - của một nhà báo sinh ra và lớn lên trong chế độ cộng sản - một cách chuyên nghiệp và công bằng hiếm có. Nó là một kho tàng dữ liệu quí báu, có thể làm ngạc nhiên cả những chuyên viên theo dõi chính trị Việt Nam trong nhiều thập niên qua.” – Nguyễn Mạnh Hùng, Đại học George Mason, Virginia, USA
“Bên Thắng Cuộc là tác phẩm ‘thực’ nhất, cho đến thời điểm này, ghi lại một giai đoạn lịch sử khốc liệt, thông qua tư liệu, của dân tộc từ biến cố 1975 đến nay.” – Đinh Quang Anh Thái, Nhật báo Người Việt, California, USA
Cả 3 cái trích trên đều nhấn mạnh vào những từ ngữ “công bằng, công minh,” thực” về lịch sử, mà “Công bằng và minh bạch lịch sử” là một trong những điều kiện để hoà giải hoà hợp dân tộc mà hồ sơ HGYT của Viện Trần Nhân Tông chủ trương.
Xin tóm tắt hồ sơ HGYT như sau:
- Việc hoà giải hòa hợp “dân tộc” vẫn còn phải được đặt ra (NQ 36)
- Phải minh bạch với lịch sử (Bên Thắng Cuộc)
- Phải chấp nhận “sự khác biệt” của thành phần thứ ba (không Cộng Sản)
Xin đọc 3 bài trong hồ sơ HGYT của GS Ngô Vĩnh Long, LS Tạ Văn Tài và bài trả lời phỏng vấn của đạo diễn Trần Văn Thủy trên Tran Nhan Tong Academy.
3.3. Vài nét về GS Chu Hảo
Chu Hảo sinh ngày 15-5-1940 tại Bắc Giang. Cha là Chu Đình Xương, Giám đốc Công An Bắc Bộ (1945). Khi còn nhỏ, Chu Hảo học ở Quế Lâm, Trung Quốc. Năm 1960, du học Liên Xô. Năm 1995, giữ chức Chánh văn phòng Chương trình Phát triển Quốc gia. Năm 1996 giữ chức Thứ trưởng Bộ Công Nghệ. Năm 2005, về nghỉ hưu, hiện làm giám đốc nhà xuất bản Tri Thức.
Cố vấn của Viện Trần Nhân Tông.
Chu Hảo cho rằng: “Chưa nhất thiết giải thể sự lãnh đạo của Đảng đối với tầng lớp trí thức trong nước”.
Nhà văn Phạm Thị Hoài (Đức) nhận xét: “Với tôi, phát ngôn của ông Chu Hảo, rằng “Chưa nhất thiết giải thể sự lãnh đạo của Đảng đối với tầng lớp trí thức trong nước”, là một thông điệp tệ nhất” (Phạm Thị Hoài).
3.4. Thế lực của điểm đến rất hùng mạnh
Viện Trần Nhân Tông mang theo một danh sách đảng viên, cán bộ gộc, cụ thể như những cố vấn của viện, gồm có: Nguyễn Văn An (UV/BCT, Chủ tịch Quốc hội), Việt Phương (Chuyên gia cao cấp, cố vấn cho các thủ tướng Phạm Văn Đồng, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải), Dương Trung Quốc (Đại biểu QH), GS Ngô Vĩnh Long, Hoàng Tụy, Phan Huy Lê, Trần Ngọc Vượng, GS Chu Hảo, Thượng tọa Thích Thanh Quyết, Thiền sư Lê Mạnh Thát…
Thành phần người nước ngoài gồm có: GS Thomas Patterson, Michael Dukakis (cựu ứng cử viên TT/HK), bà Vaira Vike-Freigberga, (cựu tổng thống Latvia) và nhiều chính khách Hoa Kỳ và các quốc gia khác trên thế giới.
Thế lực hùng mạnh nhất là Đại học Harvard, là cây gậy vĩ đại chống lưng cho nhóm 3 bê, có nghĩa là, hễ ai đụng chạm tới nhóm nầy, thì phải coi chừng cây gậy đó.
Nói về cài người, cấy người, tuyên truyền móc nối, lôi kéo người, thì trong quá khứ cho thấy VC cũng thuộc về có hạng. Cài người, lặn sâu trèo cao, nằm vùng ẩn mình phục kích kiên trì chờ 10 năm, 20 , 30 năm mới đem ra xử dụng.
Bằng chứng cụ thể là năm 1955, Vũ Ngọc Nhạ cùng một số gián điệp trà trộn vào hàng triệu người di cư vào Nam.
Năm 1955, Vũ Ngọc Nhạ cùng vợ và con gái xuống tàu Hải quân Pháp di cư vào Nam. Nhạ được kết nạp vào Đảng Cộng Sản VN năm 1947.
Vào Nam, Nhạ lập tổ gián điệp A.22 gồm Lê Đức Thúy và Huỳnh Văn Trọng nằm trong Dinh Độc Lập. Sau 1975, Nhạ được phong chức Thiếu tướng Việt Cộng.
4.2. Cài người vượt biên chui
Tài liệu SB (Special Branch), một bộ phận của CIA trên trại tỵ nạn Bidong ghi lại như sau:
“Ông Trần Văn Chinh Mù, một thuyền nhân làm thông dịch viên cho SB, kể lại, tên tình báo nầy điều nghiên kỹ lắm, hắn khai đúng y chang lý lịch của một đại tá VNCH nào đó. Cuối cùng, anh nhân viên Mỹ hỏi lại: “Đại tá còn gì để khai nữa không?” Anh tình báo VC trả lời, khai thế là xong, đầy đủ hết cả. Anh nhân viên Mỹ ngã người ra ghế, cười ha hả nói rằng “Còn một điều mà đại tá chưa khai, đó là đại tá đã chết ngày 28-4-1975”.
Tên gián điệp bị tổ trác, vì ông đại tá chết vào những ngày cuối cùng nên Bộ TTM/VNCH chưa cập nhật hoá được hồ sơ.
Khi rời VN, những nhân viên CIA và những giới chức Mỹ liên hệ, chỉ mang theo những dĩa, những máy “IBM” xách tay, trong đó chứa tất cả những hồ sơ cần thiết về mọi thứ.
Như thế, gián điệp VC đến Hoa Kỳ bằng hàng chục, hàng trăm con đường, cho nên VC đến Cali, Boston, New York, làm việc dưới nhiều ngành nghề, ngay cả làm giáo sư giảng dạy tại các đại học, thì cũng là việc bình thường thôi. Tổng Cục 2 của VC còn khoe là đã cài được người vào trung tâm CIA ở Langley, VA nữa.
Việt Cộng đến Boston cũng không phải là chuyện lạ.
Nội dung của điểm xuất phát:
- Thành lập thành phần thứ ba, không cờ đỏ không Cờ Vàng, gồm những cá nhân người Mỹ gốc Việt
- Phương thức thực hiện: Trực diện đối thoại.
- Vũ khí, dùng pháp luật Hoa Kỳ để bảo vệ “tự do ngôn luận” mà hồ sơ HGYT gọi là phải chấp nhận sự khác biệt chính kiến.
Tên thật là Trương Huy San, người Hà Tĩnh, hiện đang sinh sống và làm việc ở Boston, HK. Đã từng tham gia quân đội Việt Cộng, có 3 năm ở Campuchia.
Bắt đầu làm việc ở báo Tuổi Trẻ, rồi Thanh Niên, Diễn đàn doanh nghiệp, Nông thôn ngày nay và Sài Gòn Tiếp Thị.
Ngày 25-8-2009, chấp nhận thôi việc tại Sài Gòn Tiếp Thị, lý do mà tòa soạn đưa ra là, Tòa sọan không đồng quan điểm với bài viết về Bức Tường Bá Linh mà Huy Đức đã đăng trên Blog Osin của mình. Kể cũng lạ. Toà soạn lại quản lý và chịu trách nhiệm về Blog cá nhân.
Osin có con du học Mỹ, lương tháng tại Sài Gòn Tiếp Thị là 47 triệu đồng/tháng.
6.2. Bản chất của Osin
Trên Blog Beo của mình, nhà báo Hồ Thu Hồng, cựu Phó Tổng Biên Tập báo Thể Thao-Văn Hoá, bị sa thải vì đã tham gia biểu tình trước sứ quán Trung Cộng ở Sài Gòn, bà Thu Hồng mô tả người làm chủ Blog Osin như sau:
- Nói dối và chỉ nói phân nửa sự thật
- Bậc thầy của những người cầm bút dùng ngòi bút để làm kinh tế cá thể.
- Làm Osin cho triều đình, chơi trò hai mang.
- Nâng bi bậc thượng thừa.
Nhà báo Hồ Thu Hồng viết ra những tài năng nêu trên của Osin như sau:
6.2.1. Về việc dùng ngòi bút làm kinh tế cá thể.
“Những ngày còn làm ở Tuổi Trẻ, Osin là bậc thầy của việc dùng ngòi bút làm kinh tế cá thể. Những người ở công ty Bia Sài Gòn còn kể vanh vách giai thoại, Huy Đức cầm bút đi trước, nhà thơ Nguyễn Đỗ cầm hợp đồng quảng cáo theo sau. Giá như chỉ dừng lại ở việc làm tiền thì OK, xem như không có chuyện gì xảy ra, trái lại, Huy Đức còn lấn sang việc chính trị. Chính trị ở đây là dùng ngòi bút hỗ trợ cho các thế lực nầy nọ đang choảng nhau của triều đình, nhất là thời kỳ gần sát Đại Hội Đảng. Vụ Năm Cam và PMU.18 là điển hình”. (ngưng trích)
6.2.2. Làm Osin cho triều đình
Osin là người giúp việc cho chủ nhà, nói nôm na là đầy tớ. Vậy chủ của Osin là những ai?
Trích lời của bà Thu Hồng: “Đầu tiên phải kể đến là Lê Khả Phiêu. Osin biết cụ nầy từ hồi còn ở Campuchia. Cụ nầy khá trống mồm nên Osin có những tin độc. Kế đến là Võ Văn Kiệt với chiêu bài viết hồi ký thuê. Khi Võ Văn Kiệt (VVK) chết thì Osin choáng váng, vì hết chỗ chống lưng. Và ngay sau đó, gia đình VVK gởi thơ khiếu nại đến Văn phòng Trung Ương Đảng, than phiền Osin cất giữ tài liệu của VVK. Thế là, Osin phải làm tờ cam kết, là khi viết những gì có liên quan đến VVK, Osin phải trình cho VP/TW Đảng duyệt xét.
Ông chủ thứ ba của Osin là Trương Tấn Sang, nhưng ông Sang phải phủi như phủi vi trùng dịch tả khi nhắc đến tên Osin”.(ngưng trích)
6.2.3. Về hai mang
Về hai mang, Thu Hồng viết: “Số là ngài Đại sứ ngẫu hứng, tụ tập một số những người iêu nước Mỹ. Sau cuộc gặp gỡ, Osin báo cáo nội dung lại cho A-25, (Cục Bảo vệ Cơ quan và Văn hoá) khiến cho bạn Đức Hiền của báo Pháp Luật, người đã tham dự cuộc đàm đạo, đang lên như diều gặp gió, bổng dưng bị đứt dây, không biết khi nào mới nối lại được”.(Hồ Thu Hồng-ngưng trích)
Nhà báo Đức Hiền thuật lại như sau: “Đại sứ Mỹ Michael W. Michalak mời 4 nhà báo, gồm có Huy Đức, 2 đồng nghiệp ở Tuổi Trẻ và Thời Báo Kinh Tế, và tôi đi uống cà phê, chỉ nói về việc cấp Visa cho du học sinh mà thôi”. (hết trích)
Như thế, không biết Osin báo cáo những gì mà nhà báo Đức Hiền bị trù dập như diều đứt dây?.
6.2.4. Về lừa thầy phản bạn
Trong bài viết “Giậu Đỗ bìm leo” ngày chủ nhật 4-1-2009, nhà báo Hoàng Hải Vân viết như sau:
“Huy Đức đã rời báo Tuổi Trẻ hơn 10 năm mà sao cứ mang chuyện cũ của đồng nghiệp ra bình phẩm. Đó là chuyện anh Bảy Sơn của báo Tuổi Trẻ “cắm cúi chơi game trong giờ làm việc nhưng vẫn giữ bộ mặt nghiêm trang như đang làm việc. Nhớ đến cái tốt của người khác và quên những cái xấu của người khác, đó là đức tính của người quân tử, thế mà Huy Đức không có”.(hết trích)
Huy Đức không có đức tính của người quân tử, vậy thì có cái gì?
Về lừa thầy
“Huy Đức là nhân viên của báo Thanh Niên do thủ trưởng là Nguyễn Công Khế làm Tổng Biên Tập, nhưng khi Khế bị thất thế thì Huy Đức thể hiện cái chuyện “Giậu Đỗ bìm leo” đối với thủ trưởng của mình”.
6.2.5. Nhà báo Việt Cộng
Nhà báo Việt Cộng là nhà báo dưới chế độ Cộng Sản VN.
Qua lời cám ơn của tác giả đối với những lãnh đạo chóp bu của đảng và nhà nước CSVN, những người đã trực tiếp trả lời phỏng vấn, gồm Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, Lê Khả Phiêu, Lê Đức Anh, Nguyễn Văn An, Phạm Thế Duyệt, Nguyễn Mạnh Cầm, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Văn Linh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết và hàng chục tên chóp bu khác, chứng tỏ nhà báo Huy Đức là một nhà báo nặng ký của chế độ Cộng Sản, do đó Osin được cho là nhà báo Việt Cộng, thì không có gì quá đáng.
GS Chu Hảo công khai xác nhận, Bên Thắng Cuộc là “công minh với lịch sử” là một trong những điều kiện để có hòa giải hoà hợp (HGHH) thực sự với đảng Cộng Sản VN. Vậy rõ ràng là Bên Thắng Cuộc nằm trong kế hoạch HGHH mà hồ sơ HGYT của Viện Trần Nhân Tông phổ biến.
Hoà giải hòa hợp mà VC và nhóm “3 bê” nói đến, phải hiểu là “hoà giải giữa người Việt tỵ nạn Cộng Sản với đảng Cộng Sản VN”, mà mục đích là kêu gọi các tổ chức, hội đoàn không đấu tranh đòi nhân quyền, dân chủ, tự do cho một nước VN.
Bởi vì giữa người Việt hải ngoại với đồng bào VN trong nước, tuyệt đối không có vấn đề gì để hoà giải với nhau cả. Sự thật rõ ràng thế. Chỉ có đấu tranh chống độc tài, mà đối tượng là đảng CSVN.
7.2. Nội dung cuốn Bên Thắng Cuộc không có gì mới lạ cả
Nội dung cuốn sách. Phần 1. Miền Nam. Có 7 chương gồm: Ngày 30 tháng tư, Cải tạo, Đánh tư sản, Nạn Kiều, Chiến tranh Campuchia, Vượt biển và Giải phóng.
Những vấn đề nêu trên không có gì mới lạ cả, vì đồng bào miền Nam là nạn nhân trực tiếp, chịu nhiều đau khổ, tang tóc, nghèo đói của chính sách cai trị của đảng CS, cho nên, người miền Nam hiểu rành, hiểu rõ, hiểu sự thật về những nội dung mà cuốn sách nêu lên.
Nói chung, Đổi tiền là cướp tài sản, bần cùng hoá nhân dân. Đánh tư sản là hành động cướp của giết người của đảng CS, không những cướp tài sản của nhân dân, mà còn cướp tài sản của các tôn giáo nữa. Đuổi đi kinh tế mới cũng nhằm mục đích cướp nhà đất của dân miền Nam.
Đảng CSVN thực hiện công bằng xã hội, tạo ra một xã hội không còn giai cấp bóc lột, là tất cả mọi người đều trắng tay như nhau. Một tầng lớp mới đều xếp hàng mua gạo, ăn độn khoai sắn, ăn bo bo, đó là “tư bản mại sản”, mại sản tức là đem bán đồ đạc trong nhà từ nồi niêu soong chảo đến chén dĩa, cái đài, và quần áo cũ…
Một cuộc Đổi đời thực sự, bọn sâu bọ lên làm người. Bọn ngu dốt từ trong rừng ra lên đè đầu cởi cổ những người có học thức. Người miền Nam than phiền, thà làm đầy tớ cho người có học thức, còn hơn làm thầy thằng ngu dốt, huống hồ gì làm nô lệ cho bọn ngu dốt.
7.3. Những người không biết sự thật nầy
Những người không biết rõ sự thật nầy gồm những thành phần như sau:
- Những người di tản trước ngày 30-4-1975.
- Người dân ở miền Bắc
- Nhóm “3 bê”, nhóm “bê bê đê”, nói chung là bọn Vịt kiều yêu quái, những tên vô liêm sỉ, chúng có biết, nhưng tỏ ra không hiểu, khen lấy khen để những cái lập lờ, pha trộn thật giả, trắng đen, để tuyên truyền của cuốn sách.
Tất cả nằm trong mạng lưới “yêu nước”, tuyên truyền cho việc hoà giải hòa hợp “dân tộc”, trực diện đối thoại của thành phần thứ ba.
8.1.1. Tuyên truyền của báo chí nhà nước
Trong bản văn Huy Đức xin lỗi thiếu tá Lê Quang Liễn (K.20 VB) đăng trên Facebook, Huy Đức viết: “Phần lớn những bài báo viết về tù cải tạo hồi tháng 9-1975 đều là sản phẩm tuyên truyền”.
Mặc dù Huy Đức đã giới hạn việc tuyên truyền sai sự thật của báo chí sau 1975, chỉ nằm trong việc tù cải tạo, nhưng đó chỉ là ngụy biện, vì báo chí Việt Cộng sau 1975 cho đến ngày nay, có bao giờ viết bài trung thực đâu? Không chỉ ở phạm vi tù cải tạo, mà là tuyên truyền sai sự thật trên tất cả mọi vấn đề trong mọi sinh hoạt và mọi lãnh vực xã hội.
Ai ai cũng biết báo nhà nước luôn luôn đi bên lề phải và 15,000 nhà báo cũng phải gác lương tâm nghiệp vụ qua một bên, làm cái loa tuyên truyền cho đảng và nhà nước, thì mới được yên thân và có chén cơm.
8.1.2. Nguồn gốc của tuyên truyền
Những tài liệu trong nội dung cuốn Bên Thắng Cuộc không bảo đảm sự trung thực, bởi vì đó là những trả lời phỏng vấn của các chóp bu Việt Cộng được ghi trong lời cám ơn của cuốn sách, từ Võ Văn Kiệt đến Phan Văn Khải, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Trương Tấn Sang và trên hàng chục tên chóp bu khác…
Hãy nghe lời tên trùm Cộng Sản Gorbachev nói: “Tôi đã bỏ một nửa đời người cho lý tửng Cộng Sản. Hôm nay tôi đau buồn mà thú nhận rằng: “Cộng Sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá”.
Vụ 16 tấn vàng của VNCH, chóp bu VC đã lấy, nhưng lại xảo trá đổ tội cho Tổng thống Thiệu. Bây giờ mới lòi ra bộ mặt gian trá.
Do đó, vài chục tên chóp bu mà Huy Đức cám ơn chứng tỏ rằng nội dung của những cuộc trả lời phỏng vấn không trung thực, mà tác giả gọi là tuyên truyền.
Người miền Nam xem câu nói sau đây gần như là một chân lý: “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói, mà phải nhìn kỹ những gì Cộng Sản đã làm”.
Tóm lại, nội dung của Bên Thắng Cuộc cũng chỉ có thế thôi. Sản phẩm của tuyên truyền.
Thiếu tá Lê Quang Liễn (K.20 VB) là người trong cuộc, đã có đọc cuốn sách, nên đã nhận ra cái tuyên truyền xảo trá sai sự thật, trái lại rất nhiều người ngoại cuộc, chưa đọc hoặc không đọc cuốn sách thì làm gì có phản ứng như thiếu tá Liễn?
Bằng phương pháp lập lờ, nửa trắng nửa đen, cuốn sách đã đề cao những lãnh tụ Cộng Sản, hạ nhục tất cả những người có liên quan đến VNCH, kể cả Dương Văn Minh, mục đích là hạ nhục Cờ Vàng, chủ trương của NQ 36.
Cựu Thiếu tá Nguyễn Văn Nghiêm, TĐT/TĐ12 Dù nêu nhận xét như sau: “Tác giả Huy Đức, qua cuốn Bên Thắng Cuộc, chỉ là người đi nhặt rác đem vào tác phẩm của mình để bào chữa cho những tội ác mà đảng Cộng Sản đã đày đọa Quân Cán Chính miền Nam”.
Tóm lại, cuốn sách ra đời đúng vào lúc có chủ trương “Phải minh bạch với lịch sử”, “trực diện đối thoại” để thực hiện hoà giải hoà hợp của NQ 36.
Về “nạn kiều”, Phương án 2, cuốn sách viết:
“Người di tản được đóng vàng để công an mua thuyền hoặc đóng thuyền cho đi mà không sợ bị bắt hay gây khó khăn. Việc thực hiện Phương Án II chỉ do 3 người là bí thư, chủ tịch và giám đốc công an tỉnh quyết định. Công an được giao nhiệm vụ đứng ra thu vàng và tổ chức cho người di tản” (hết trích). Lập lờ.
Công an tỉnh không quyết định, mà Trung Ương đảng quyết định tất cả mọi thứ.
Sự thật của việc “cho đi bán chính thức” là do Đảng và nhà nước chủ trương. Người lãnh đạo phương án nầy là thượng tướng Cao Đăng Chiếm, thứ trưởng Bộ Công An, đặc trách an ninh miền Nam. Mục đích là lấy vàng, lấy tài sản, nhà cửa đất đai của người Hoa, rồi đẩy họ ra biển, mặc cho sống chết, bằng những chiếc tàu, chiếc ghe chở người quá tải. Ác độc ở chỗ cướp của giết người.
Nhưng sự thật trong Phương án II là chỉ thị tuyệt mật, ra lịnh, cứ cho đi vài chuyến thì phải đánh chìm một chuyến, làm thế để cho thế giới thấy là người Hoa tự ý bỏ trốn ra đi, chớ không phải như lời tố cáo của HCR (Cao Ủy Tỵ Nạn) và các tổ chức nhân quyền, cáo buộc là CSVN lấy vàng rồi đuổi người đi chết trên biển.
Cao Đăng Chiếm điều hợp tất cả công an các tỉnh, cho tàu ra khơi theo một lịch trình để số tàu đến nơi không quá dồn dập, và số tàu bị đánh chìm cũng không bị nghi ngờ.
Đánh chìm tàu bằng nhiều cách: máy tàu hỏng, bơm nước hư nên nước do sóng đánh vào tàu mỗi lúc một lên cao, ngập, rồi chìm, tăng số hành khách quá tải, cho tàu ra biển khi gió cấp 4, biển động nhẹ đến động mạnh, tàu bị nổ…
Giám đốc công an tỉnh Đồng Nai vì tiết lộ lịnh tuyệt mật nầy mà bị xử tử, vì thế giới có bằng chứng về việc cướp của giết người nầy của đảng CSVN.
Nguyễn Hữu Giộc (còn được gọi là Mười Vân, Mười Giộc hay Nguyễn Hoàng Vân) là đại tá Giám đốc công an tỉnh Đồng Nai. Con của Nguyễn Văn Nải xã Long Định, huyện Cần Đước, Long An.
Thông thường, chỉ có một số người được xem là chủ tàu, đa số là người Hoa, được phép liên lạc với công an, nộp danh sách đăng ký đi bán chính thức, mang tàu đến cho công an khám và quản lý, nạp vàng cho công an, chờ lịnh khởi hành. Vàng đóng cho công an là 5 cây, gọi là vàng nghĩa vụ, đóng cho chủ tàu từ 2 đến 3 cây.
10.2. Mười Vân bị “người đẹp” xỏ mũi
Người đẹp ở đây là Trần Thị Kim Anh. Trước 1975, chủ nhà hàng Cyrnos ở Vũng Tàu, làm nghị viên Hội đồng tỉnh ở Vũng Tàu. Có dư luận đồn rằng bà Kim Anh là người tình của Tổng thống Thiệu.
Sau 1975, bà Kim Anh bị tù cải tạo ở trại Tam Hiệp, Biên Hoà. Tình cờ, đại tá Mười Vân gặp Kim Anh đang phụ trách nuôi heo trong trại tù. Vốn là người háo sắc, tham lam, dâm dục, Mười Vân ngẩn ngơ trước bà Kim Anh. Bà được thả ra và làm người tình của đại tá Giộc.
Bà Kim Anh được giao cho việc đứng ra liên lạc với các chủ tàu, tổ chức đăng ký cho người Hoa đi bán chính thức. Một số người Việt Nam cũng trà trộn với những cái tên Tàu, công an cũng biết thế nhưng cần vàng nên mắt nhắm mắt mở cho qua.
Báo chí VC cho rằng đại tá Mười Vân bị “người đẹp” xỏ mũi, nên theo yêu cầu của bà Kim Anh, Mười Giộc đã thả một cảnh sát đặc biệt do CIA đào tạo, cũng đang bị giam ở trại Tam Hiệp.
10.3. Mười Vân bị xử bắn vì tiết lộ lịnh tuyệt mật của Đảng
Công an Đồng Nai thu được trên nửa tấn vàng trong vụ đăng ký cho người Hoa đi bán chính thức. Trong lúc say sưa ân ái, Mười Vân tiết lộ lịnh tuyệt mật của Đảng, là cứ cho đi vài chuyến, thì phải đánh chìm một chuyến, theo sự điều hợp của trung ương, phân chia cho các tỉnh.
Chuyến cuối, bà Kim Anh ra đi. Sang Mỹ an toàn. Báo chí VC đưa tin như sau: “Bà Kim Anh lên kế hoạch “phản kèo”, viết đơn, viết thư, gởi hình ảnh, phim ảnh quay những cảnh ân ái mặn nồng, ghi việc thu vàng và ghi âm lời tiết lộ lịnh giết người tuyệt mật…tất cả hồ sơ được gởi về Trung Ương Đảng ở VN, tố cáo Mười Vân, đồng thời gởi đến những tổ chức nước ngoài để tố cáo tội ác Việt Cộng.
Đại tá Nguyễn Hữu Giộc, tự Mười Vân bị tử hình vì hai tội: một là tiết lộ tội ác của VC, hai là, hơn nửa tấn vàng nộp cho trung ương, thì đa số là vàng chưa đủ tuổi. Người Hoa đã nhờ thợ bạc phân kim, trộn kim loại vào làm thành vàng giả.
Năm 1983, phiên toà đặc biệt vừa sơ thẩm vừa phúc thẩm, kết án tử hình đại tá Nguyễn Hữu Giộc, giám đốc công an tỉnh Đồng Nai.
Tại sân bắn Long Bình, Thủ Đức, Mười Vân lãnh 6 phát súng và một viên đạn ân huệ, kết thúc cuộc đời của một người đã gây tội ác với những người Hoa bị chết chìm ngoài biển.
Để kết luận, Trúc Giang tôi xin mượn Tuyên Cáo của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ, kêu gọi đồng bào tẩy chay hoàn toàn báo Người Việt, như sau:
“Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ
Tuyên Cáo
Tập Đoàn Báo Người Việt đi ngược quan điểm của người Việt tị nạn Cộng Sản
Trân trọng tuyên cáo:
1. CĐNVQGHK đánh giá đúng cuốn sách “Bên Thắng Cuộc” là mang nhiều thiên kiến sai lạc, chủ quan từ nhận thức của người viết, mà không lột tả đúng thực tế lịch sử Việt Nam trong giai đoạn Cộng Sản nắm quyền
2. Cực lực phản đối tập đoàn Người Việt về những việc làm sai trái trong thời gian qua, và trong việc giới thiệu một cuốn sách mà tác giả vẫn còn đứng trên quan điểm của phía đối nghịch
3. Kêu gọi đồng bào Việt Nam hải ngoại tẩy chay hoàn toàn báo Người Việt bằng cách không mua, không đọc, không đăng quảng cáo, không thuê mướn hội trường của tập đoàn Người Việt.
4. Kêu gọi các giới văn, thi sĩ, nhà báo, ký giả nào còn tự cho mình là người chống Cộng, ngưng mọi sự cộng tác với tập đoàn Người Việt.
5. Kêu gọi các tổ chức Cộng Đồng, Chính Đảng, Hội Đoàn Quân Cán Chính Quốc Gia tiếp tay trong việc lên án và tẩy chay tập đoàn báo Người Việt.
Làm tại Hoa Kỳ, ngày 24 tháng 12, năm 2012
Hội Đồng Đại Diện Lâm Thời - CĐNVQGHK
Chủ Tịch Hội Đồng Đại Biểu: Nguyễn Ngọc Tiên
Chủ Tịch Hội Đồng Chấp Hành: Huỳnh Thu Lan
Chủ Tịch Hội Đồng Giám Sát: Nguyễn Văn Tần
Với Bản Tuyên Cáo của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ, đề nghị xin các Hội Đoàn, Đoàn Thể đấu tranh và Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia ở Nam California có hưởng ứng lời kêu gọi nầy để gióng lên tiếng nói.
Trúc Giang
Minnesota tháng 1 năm 2013
Bên thắng cuộc. Biếm họa Ba Bùi |
Ông Phan Huy Đạt nói: “Ông Yến là nhà báo 'tò mò', ông có thể đi bất cứ đâu, gặp bất cứ ai, nếu thấy có thể quan sát, nhận xét và thu thập các dữ kiện làm background (hiểu theo nghĩa hậu trường) cho việc viết tin tức và bình luận trong tờ báo. Vì Nguyễn Tấn Dũng chỉ nói những lời tuyên truyền, nên ông Đỗ Ngọc Yến muốn gặp tận mặt bất cứ ai, để xem con người, cách ăn nói, thái độ cử chỉ cụ thể như thế nào. Đó là lý do ông gặp nhân viên chính phủ VC”… (Theo bài viết của nhà báo Thiết Trương).
Điều nầy mặc nhiên chứng tỏ tấm hình Đỗ Ngọc Yến ngồi họp với Nguyễn Tấn Dũng là có, không ngụy tạo để Đỗ lỗi cho chủ nhiệm tờ Người Việt.
Rồi bức tranh "Chậu rửa chân có cờ VNCH" xuất hiện trên tờ báo Người Việt. Cộng đồng VN tị nạn CS cũng lên tiếng phản đối rùm beng… rồi chìm xuồng.
Gần đây, qua bài viết của Sơn Hào cố tình nhục mạ Quân Cán Chính VNCH đã gây phẫn nộ cộng đồng người Việt khắp nơi, nhiều Bảng Lên Tiếng phản đối, kêu gọi tẩy chay. Cộng đồng Nam California lúc đầu hăng hái nhưng rồi… “lặng lẽ nơi nầy”.
Qua vài sự kiện kể trên, có lẽ nhật báo Người Việt xem thường tinh thần đấu tranh, thái độ của của các Hội Đoàn, Đoàn Thể, Tổ Chức Cộng Đồng đấu tranh chống Cộng… “tiền hậu bất nhất, đầu voi đuôi chuột” nên tung ra, quảng cáo rầm rộ quyển sách Bên Thắng Cuộc của cây bút CS Huy Đức.
1* Mở bài
Kêu gọi tẩy chay hoàn toàn báo Người Việt.Đó là lời kêu gọi trong Bản Tuyên Cáo ngày 24-12-2012 của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ, do quý vị Nguyễn Ngọc Tiên, Huỳnh Thu Lan và Nguyễn Văn Tần đại diện, ký tên. Điều ngạc nhiên là Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia ở Nam California “im re bà rè” thì ở nơi xa ý thức được sự kiện để “nhảy vào vòng chiến”.
Như đã đề cập ở trên, báo Người Việt đã nhiều lần tuyên truyền đánh phá, hạ nhục VNCH, ca ngợi các lãnh tụ CSVN, đã bị cộng đồng người Viêt tỵ nạn Cộng Sản lên tiếng phản đối. Báo nầy đã có lời xin lỗi công khai, hứa không để tái phạm, nhưng vừa qua, nhà bình luận bút hiệu Ngô Nhân Dụng đã tiếp tay kêu gọi người Việt trên khắp thế giới thành lập và duy trì nhóm không cờ đỏ, không Cờ Vàng, có thể hiểu là thành phần đứng giữa hay thành phần thứ ba, mà VC trong nước đang chủ trương để đánh phá mục đích nhằm triệt hạ Cờ Vàng, biểu tượng cho ý chí và lý tưởng đấu tranh cho Nhân Quyền VN để kiến tạo một nước VN dân chủ, tự do thật sự.
2* Tóm tắt Bản Tuyên Cáo ngày 24-12-2012
Bản Tuyên Cáo nêu những nhận xét, tóm tắt như sau: (trích nguyên văn)1). Từ những năm qua, tập đoàn Người Việt gồm Nhật báo và Điện báo đã thỉnh thoảng đăng những bài vở, hình ảnh nhằm vinh danh Hồ Chí Minh qua bài “Con ở Miền Nam Ra Thăm Lăng Bác”, vinh danh bọn lãnh tụ đảng Cộng Sản Việt Nam qua bài thơ xuân của thầy bói Nhân Quang, nhục mạ biểu tượng thiêng liêng của Tổ quốc qua hình lá cờ VNCH trong chậu rửa chân của Huỳnh Thúy Châu, nhục mạ Quân cán chính VNCH qua bài viết của Việt Cộng Sơn Hào…
2). Mới đây, khi Huy Đức, một nhà báo Việt Cộng phát hành cuốn sách “Bên Thắng Cuộc” nhằm bào chữa, chạy tội cho Đảng Cộng Sản Việt Nam, những kẻ đã gây chiến tranh, gieo rắc đau thương qua những chiến dịch đánh tư sản, cải tạo quân cán chính miền Nam, truy sát những người vượt biên,… , một lần nữa, báo Người Việt đã đứng ra tổ chức giới thiệu sách, lập lờ cho rằng cuốn sách lên án nhà cầm quyền CSVN. Nhưng thực chất, nó chỉ phê phán một vài lãnh tụ CS mà không nêu ra tận gốc rễ tội lỗi mà ai cũng biết: Đó là chủ nghĩa, chính sách, chế độ Cộng Sản do Hồ Chí Minh và đồng đảng đã du nhập vào để hủy hoại dân tộc”.(hết trích)
3* Điểm đến là Trường Đại học Harvard
3.1. Hai nhà báo nặng ký Việt Nam cùng đến HarvardBài viết của ông Ngô Văn Trường, Viện trưởng Viện Quy họach Thủy lợi, như sau: “Trong giới báo chí, tôi “hợp gu” nhất là hai nhà báo Nguyễn Anh Tuấn và Huy Đức. Anh Nguyễn Anh Tuấn từ 2 bàn tay trắng xây dựng được Vietnam.net, rồi lại đi ra tiếp tục sự nghiệp xây dựng thương hiệu Trần Nhân Tông ở Harvard.
Huy Đức nhận được Nieman Fellowship đi học Harvard một năm. Một sự “tình cờ”, cả hai nhà báo nổi tiếng đã đến Harvard”. (Hết trích)
3.2. Những sự trùng hợp
3.2.1. Trùng hợp thứ nhất, là hai nhà báo nặng ký của báo chí quốc doanh, còn gọi là báo lề phải, một người là Tổng biên tập Vietnam.net, được Bộ trưởng Thông tin Truyền thông Lê Doản Hợp cho từ chức và thôi làm cán bộ nhà nước để xuất ngoại. Tổng biên tập tờ báo thường do đảng viên được đề cử phụ trách.
Nhà báo thứ hai là Huy Đức, một người có bề thế lớn, thân cận với các lãnh đạo chóp bu Đảng và Nhà nước như Võ Văn Kiệt, Lê Khả Phiêu, Trương Tấn Sang, Đỗ Mười, Lê Đức Anh…
Cả hai hẹn nhau tới điểm đến là Viện Trần Nhân Tông, ở Đại học Harvard.
3.2.2. Trùng hợp thứ hai, là cuốn sách Bên Thắng Cuộc lại trùng hợp với nội dung: “Hoà giải hoà hợp và phải minh bạch với lịch sử”, được hồ sơ HGYT (Hoà Giải&Yêu Thương) của Viện Trần Nhân Tông chủ trương. Việc “trùng hợp nầy được GS Chu Hảo, một cố vấn của Viện Trần Nhân Tông, xác nhận như sau: “Huy Đức viết công trình khảo cứu lịch sử đặc sắc nầy với lương tâm trong sáng và tay nghề lão luyện của một nhà báo chuyên nghiệp có trách nhiệm trước vận mệnh của đất nước. Có công minh lịch sử mới có thể hoà giải dân tộc thực sự”. (Trích lời giới thiệu in trong cuốn Bên Thắng Cuộc của Huy Đức).
“Cuốn sách phân tích tình hình Việt Nam từ năm 1975 - của một nhà báo sinh ra và lớn lên trong chế độ cộng sản - một cách chuyên nghiệp và công bằng hiếm có. Nó là một kho tàng dữ liệu quí báu, có thể làm ngạc nhiên cả những chuyên viên theo dõi chính trị Việt Nam trong nhiều thập niên qua.” – Nguyễn Mạnh Hùng, Đại học George Mason, Virginia, USA
“Bên Thắng Cuộc là tác phẩm ‘thực’ nhất, cho đến thời điểm này, ghi lại một giai đoạn lịch sử khốc liệt, thông qua tư liệu, của dân tộc từ biến cố 1975 đến nay.” – Đinh Quang Anh Thái, Nhật báo Người Việt, California, USA
Cả 3 cái trích trên đều nhấn mạnh vào những từ ngữ “công bằng, công minh,” thực” về lịch sử, mà “Công bằng và minh bạch lịch sử” là một trong những điều kiện để hoà giải hoà hợp dân tộc mà hồ sơ HGYT của Viện Trần Nhân Tông chủ trương.
Xin tóm tắt hồ sơ HGYT như sau:
- Việc hoà giải hòa hợp “dân tộc” vẫn còn phải được đặt ra (NQ 36)
- Phải minh bạch với lịch sử (Bên Thắng Cuộc)
- Phải chấp nhận “sự khác biệt” của thành phần thứ ba (không Cộng Sản)
Xin đọc 3 bài trong hồ sơ HGYT của GS Ngô Vĩnh Long, LS Tạ Văn Tài và bài trả lời phỏng vấn của đạo diễn Trần Văn Thủy trên Tran Nhan Tong Academy.
3.3. Vài nét về GS Chu Hảo
Chu Hảo sinh ngày 15-5-1940 tại Bắc Giang. Cha là Chu Đình Xương, Giám đốc Công An Bắc Bộ (1945). Khi còn nhỏ, Chu Hảo học ở Quế Lâm, Trung Quốc. Năm 1960, du học Liên Xô. Năm 1995, giữ chức Chánh văn phòng Chương trình Phát triển Quốc gia. Năm 1996 giữ chức Thứ trưởng Bộ Công Nghệ. Năm 2005, về nghỉ hưu, hiện làm giám đốc nhà xuất bản Tri Thức.
Cố vấn của Viện Trần Nhân Tông.
Chu Hảo cho rằng: “Chưa nhất thiết giải thể sự lãnh đạo của Đảng đối với tầng lớp trí thức trong nước”.
Nhà văn Phạm Thị Hoài (Đức) nhận xét: “Với tôi, phát ngôn của ông Chu Hảo, rằng “Chưa nhất thiết giải thể sự lãnh đạo của Đảng đối với tầng lớp trí thức trong nước”, là một thông điệp tệ nhất” (Phạm Thị Hoài).
3.4. Thế lực của điểm đến rất hùng mạnh
Viện Trần Nhân Tông mang theo một danh sách đảng viên, cán bộ gộc, cụ thể như những cố vấn của viện, gồm có: Nguyễn Văn An (UV/BCT, Chủ tịch Quốc hội), Việt Phương (Chuyên gia cao cấp, cố vấn cho các thủ tướng Phạm Văn Đồng, Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải), Dương Trung Quốc (Đại biểu QH), GS Ngô Vĩnh Long, Hoàng Tụy, Phan Huy Lê, Trần Ngọc Vượng, GS Chu Hảo, Thượng tọa Thích Thanh Quyết, Thiền sư Lê Mạnh Thát…
Thành phần người nước ngoài gồm có: GS Thomas Patterson, Michael Dukakis (cựu ứng cử viên TT/HK), bà Vaira Vike-Freigberga, (cựu tổng thống Latvia) và nhiều chính khách Hoa Kỳ và các quốc gia khác trên thế giới.
Thế lực hùng mạnh nhất là Đại học Harvard, là cây gậy vĩ đại chống lưng cho nhóm 3 bê, có nghĩa là, hễ ai đụng chạm tới nhóm nầy, thì phải coi chừng cây gậy đó.
4* Kế hoạch cài gián điệp của Việt Cộng
4.1. Cài người di cưNói về cài người, cấy người, tuyên truyền móc nối, lôi kéo người, thì trong quá khứ cho thấy VC cũng thuộc về có hạng. Cài người, lặn sâu trèo cao, nằm vùng ẩn mình phục kích kiên trì chờ 10 năm, 20 , 30 năm mới đem ra xử dụng.
Bằng chứng cụ thể là năm 1955, Vũ Ngọc Nhạ cùng một số gián điệp trà trộn vào hàng triệu người di cư vào Nam.
Năm 1955, Vũ Ngọc Nhạ cùng vợ và con gái xuống tàu Hải quân Pháp di cư vào Nam. Nhạ được kết nạp vào Đảng Cộng Sản VN năm 1947.
Vào Nam, Nhạ lập tổ gián điệp A.22 gồm Lê Đức Thúy và Huỳnh Văn Trọng nằm trong Dinh Độc Lập. Sau 1975, Nhạ được phong chức Thiếu tướng Việt Cộng.
4.2. Cài người vượt biên chui
Tài liệu SB (Special Branch), một bộ phận của CIA trên trại tỵ nạn Bidong ghi lại như sau:
“Ông Trần Văn Chinh Mù, một thuyền nhân làm thông dịch viên cho SB, kể lại, tên tình báo nầy điều nghiên kỹ lắm, hắn khai đúng y chang lý lịch của một đại tá VNCH nào đó. Cuối cùng, anh nhân viên Mỹ hỏi lại: “Đại tá còn gì để khai nữa không?” Anh tình báo VC trả lời, khai thế là xong, đầy đủ hết cả. Anh nhân viên Mỹ ngã người ra ghế, cười ha hả nói rằng “Còn một điều mà đại tá chưa khai, đó là đại tá đã chết ngày 28-4-1975”.
Tên gián điệp bị tổ trác, vì ông đại tá chết vào những ngày cuối cùng nên Bộ TTM/VNCH chưa cập nhật hoá được hồ sơ.
Khi rời VN, những nhân viên CIA và những giới chức Mỹ liên hệ, chỉ mang theo những dĩa, những máy “IBM” xách tay, trong đó chứa tất cả những hồ sơ cần thiết về mọi thứ.
Như thế, gián điệp VC đến Hoa Kỳ bằng hàng chục, hàng trăm con đường, cho nên VC đến Cali, Boston, New York, làm việc dưới nhiều ngành nghề, ngay cả làm giáo sư giảng dạy tại các đại học, thì cũng là việc bình thường thôi. Tổng Cục 2 của VC còn khoe là đã cài được người vào trung tâm CIA ở Langley, VA nữa.
Việt Cộng đến Boston cũng không phải là chuyện lạ.
5* Điểm xuất phát từ Đại học Harvard
Những từ ngữ mới mà Trúc Giang khám phá ra là “ba bê” (3 chữ b=bọn bưng bô), “bê bê đê” (b,b, đ=bọn bợ đít). Harvard là Đại học lừng danh thế giới. Những ông tây bà đầm ở đó cũng là những nhân vật thế giới. Trong chủ trương mới, “Tình hình mới, phương thức mới, đào kép mới”, là dùng thế lực của người địa phương chống lưng cho nhóm “3 bê” sẽ bảo đảm an toàn cho nhóm nầy, bao gồm: ngụy quân tử nhạc mất quần, các cơ quan truyền thông như người vẹm kali, kabêxê hà nội, youtube phố SG…Nội dung của điểm xuất phát:
- Thành lập thành phần thứ ba, không cờ đỏ không Cờ Vàng, gồm những cá nhân người Mỹ gốc Việt
- Phương thức thực hiện: Trực diện đối thoại.
- Vũ khí, dùng pháp luật Hoa Kỳ để bảo vệ “tự do ngôn luận” mà hồ sơ HGYT gọi là phải chấp nhận sự khác biệt chính kiến.
6* Chân dung của nhà báo Huy Đức
6.1. Vài nét về Huy ĐứcTên thật là Trương Huy San, người Hà Tĩnh, hiện đang sinh sống và làm việc ở Boston, HK. Đã từng tham gia quân đội Việt Cộng, có 3 năm ở Campuchia.
Bắt đầu làm việc ở báo Tuổi Trẻ, rồi Thanh Niên, Diễn đàn doanh nghiệp, Nông thôn ngày nay và Sài Gòn Tiếp Thị.
Ngày 25-8-2009, chấp nhận thôi việc tại Sài Gòn Tiếp Thị, lý do mà tòa soạn đưa ra là, Tòa sọan không đồng quan điểm với bài viết về Bức Tường Bá Linh mà Huy Đức đã đăng trên Blog Osin của mình. Kể cũng lạ. Toà soạn lại quản lý và chịu trách nhiệm về Blog cá nhân.
Osin có con du học Mỹ, lương tháng tại Sài Gòn Tiếp Thị là 47 triệu đồng/tháng.
6.2. Bản chất của Osin
Trên Blog Beo của mình, nhà báo Hồ Thu Hồng, cựu Phó Tổng Biên Tập báo Thể Thao-Văn Hoá, bị sa thải vì đã tham gia biểu tình trước sứ quán Trung Cộng ở Sài Gòn, bà Thu Hồng mô tả người làm chủ Blog Osin như sau:
- Nói dối và chỉ nói phân nửa sự thật
- Bậc thầy của những người cầm bút dùng ngòi bút để làm kinh tế cá thể.
- Làm Osin cho triều đình, chơi trò hai mang.
- Nâng bi bậc thượng thừa.
Nhà báo Hồ Thu Hồng viết ra những tài năng nêu trên của Osin như sau:
6.2.1. Về việc dùng ngòi bút làm kinh tế cá thể.
“Những ngày còn làm ở Tuổi Trẻ, Osin là bậc thầy của việc dùng ngòi bút làm kinh tế cá thể. Những người ở công ty Bia Sài Gòn còn kể vanh vách giai thoại, Huy Đức cầm bút đi trước, nhà thơ Nguyễn Đỗ cầm hợp đồng quảng cáo theo sau. Giá như chỉ dừng lại ở việc làm tiền thì OK, xem như không có chuyện gì xảy ra, trái lại, Huy Đức còn lấn sang việc chính trị. Chính trị ở đây là dùng ngòi bút hỗ trợ cho các thế lực nầy nọ đang choảng nhau của triều đình, nhất là thời kỳ gần sát Đại Hội Đảng. Vụ Năm Cam và PMU.18 là điển hình”. (ngưng trích)
6.2.2. Làm Osin cho triều đình
Osin là người giúp việc cho chủ nhà, nói nôm na là đầy tớ. Vậy chủ của Osin là những ai?
Trích lời của bà Thu Hồng: “Đầu tiên phải kể đến là Lê Khả Phiêu. Osin biết cụ nầy từ hồi còn ở Campuchia. Cụ nầy khá trống mồm nên Osin có những tin độc. Kế đến là Võ Văn Kiệt với chiêu bài viết hồi ký thuê. Khi Võ Văn Kiệt (VVK) chết thì Osin choáng váng, vì hết chỗ chống lưng. Và ngay sau đó, gia đình VVK gởi thơ khiếu nại đến Văn phòng Trung Ương Đảng, than phiền Osin cất giữ tài liệu của VVK. Thế là, Osin phải làm tờ cam kết, là khi viết những gì có liên quan đến VVK, Osin phải trình cho VP/TW Đảng duyệt xét.
Ông chủ thứ ba của Osin là Trương Tấn Sang, nhưng ông Sang phải phủi như phủi vi trùng dịch tả khi nhắc đến tên Osin”.(ngưng trích)
6.2.3. Về hai mang
Về hai mang, Thu Hồng viết: “Số là ngài Đại sứ ngẫu hứng, tụ tập một số những người iêu nước Mỹ. Sau cuộc gặp gỡ, Osin báo cáo nội dung lại cho A-25, (Cục Bảo vệ Cơ quan và Văn hoá) khiến cho bạn Đức Hiền của báo Pháp Luật, người đã tham dự cuộc đàm đạo, đang lên như diều gặp gió, bổng dưng bị đứt dây, không biết khi nào mới nối lại được”.(Hồ Thu Hồng-ngưng trích)
Nhà báo Đức Hiền thuật lại như sau: “Đại sứ Mỹ Michael W. Michalak mời 4 nhà báo, gồm có Huy Đức, 2 đồng nghiệp ở Tuổi Trẻ và Thời Báo Kinh Tế, và tôi đi uống cà phê, chỉ nói về việc cấp Visa cho du học sinh mà thôi”. (hết trích)
Như thế, không biết Osin báo cáo những gì mà nhà báo Đức Hiền bị trù dập như diều đứt dây?.
6.2.4. Về lừa thầy phản bạn
Trong bài viết “Giậu Đỗ bìm leo” ngày chủ nhật 4-1-2009, nhà báo Hoàng Hải Vân viết như sau:
“Huy Đức đã rời báo Tuổi Trẻ hơn 10 năm mà sao cứ mang chuyện cũ của đồng nghiệp ra bình phẩm. Đó là chuyện anh Bảy Sơn của báo Tuổi Trẻ “cắm cúi chơi game trong giờ làm việc nhưng vẫn giữ bộ mặt nghiêm trang như đang làm việc. Nhớ đến cái tốt của người khác và quên những cái xấu của người khác, đó là đức tính của người quân tử, thế mà Huy Đức không có”.(hết trích)
Huy Đức không có đức tính của người quân tử, vậy thì có cái gì?
Về lừa thầy
“Huy Đức là nhân viên của báo Thanh Niên do thủ trưởng là Nguyễn Công Khế làm Tổng Biên Tập, nhưng khi Khế bị thất thế thì Huy Đức thể hiện cái chuyện “Giậu Đỗ bìm leo” đối với thủ trưởng của mình”.
6.2.5. Nhà báo Việt Cộng
Nhà báo Việt Cộng là nhà báo dưới chế độ Cộng Sản VN.
Qua lời cám ơn của tác giả đối với những lãnh đạo chóp bu của đảng và nhà nước CSVN, những người đã trực tiếp trả lời phỏng vấn, gồm Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải, Lê Khả Phiêu, Lê Đức Anh, Nguyễn Văn An, Phạm Thế Duyệt, Nguyễn Mạnh Cầm, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Văn Linh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết và hàng chục tên chóp bu khác, chứng tỏ nhà báo Huy Đức là một nhà báo nặng ký của chế độ Cộng Sản, do đó Osin được cho là nhà báo Việt Cộng, thì không có gì quá đáng.
7* Cuốn sách Bên Thắng Cuộc
7.1. Bên Thắng Cuộc nằm trong hoà giải hòa hợp của Viện Trần Nhân TôngGS Chu Hảo công khai xác nhận, Bên Thắng Cuộc là “công minh với lịch sử” là một trong những điều kiện để có hòa giải hoà hợp (HGHH) thực sự với đảng Cộng Sản VN. Vậy rõ ràng là Bên Thắng Cuộc nằm trong kế hoạch HGHH mà hồ sơ HGYT của Viện Trần Nhân Tông phổ biến.
Hoà giải hòa hợp mà VC và nhóm “3 bê” nói đến, phải hiểu là “hoà giải giữa người Việt tỵ nạn Cộng Sản với đảng Cộng Sản VN”, mà mục đích là kêu gọi các tổ chức, hội đoàn không đấu tranh đòi nhân quyền, dân chủ, tự do cho một nước VN.
Bởi vì giữa người Việt hải ngoại với đồng bào VN trong nước, tuyệt đối không có vấn đề gì để hoà giải với nhau cả. Sự thật rõ ràng thế. Chỉ có đấu tranh chống độc tài, mà đối tượng là đảng CSVN.
7.2. Nội dung cuốn Bên Thắng Cuộc không có gì mới lạ cả
Nội dung cuốn sách. Phần 1. Miền Nam. Có 7 chương gồm: Ngày 30 tháng tư, Cải tạo, Đánh tư sản, Nạn Kiều, Chiến tranh Campuchia, Vượt biển và Giải phóng.
Những vấn đề nêu trên không có gì mới lạ cả, vì đồng bào miền Nam là nạn nhân trực tiếp, chịu nhiều đau khổ, tang tóc, nghèo đói của chính sách cai trị của đảng CS, cho nên, người miền Nam hiểu rành, hiểu rõ, hiểu sự thật về những nội dung mà cuốn sách nêu lên.
Nói chung, Đổi tiền là cướp tài sản, bần cùng hoá nhân dân. Đánh tư sản là hành động cướp của giết người của đảng CS, không những cướp tài sản của nhân dân, mà còn cướp tài sản của các tôn giáo nữa. Đuổi đi kinh tế mới cũng nhằm mục đích cướp nhà đất của dân miền Nam.
Đảng CSVN thực hiện công bằng xã hội, tạo ra một xã hội không còn giai cấp bóc lột, là tất cả mọi người đều trắng tay như nhau. Một tầng lớp mới đều xếp hàng mua gạo, ăn độn khoai sắn, ăn bo bo, đó là “tư bản mại sản”, mại sản tức là đem bán đồ đạc trong nhà từ nồi niêu soong chảo đến chén dĩa, cái đài, và quần áo cũ…
Một cuộc Đổi đời thực sự, bọn sâu bọ lên làm người. Bọn ngu dốt từ trong rừng ra lên đè đầu cởi cổ những người có học thức. Người miền Nam than phiền, thà làm đầy tớ cho người có học thức, còn hơn làm thầy thằng ngu dốt, huống hồ gì làm nô lệ cho bọn ngu dốt.
7.3. Những người không biết sự thật nầy
Những người không biết rõ sự thật nầy gồm những thành phần như sau:
- Những người di tản trước ngày 30-4-1975.
- Người dân ở miền Bắc
- Nhóm “3 bê”, nhóm “bê bê đê”, nói chung là bọn Vịt kiều yêu quái, những tên vô liêm sỉ, chúng có biết, nhưng tỏ ra không hiểu, khen lấy khen để những cái lập lờ, pha trộn thật giả, trắng đen, để tuyên truyền của cuốn sách.
Tất cả nằm trong mạng lưới “yêu nước”, tuyên truyền cho việc hoà giải hòa hợp “dân tộc”, trực diện đối thoại của thành phần thứ ba.
8* Nhận xét chung về cuốn Bên Thắng Cuộc
8.1. Sản phẩm của tuyên truyền8.1.1. Tuyên truyền của báo chí nhà nước
Trong bản văn Huy Đức xin lỗi thiếu tá Lê Quang Liễn (K.20 VB) đăng trên Facebook, Huy Đức viết: “Phần lớn những bài báo viết về tù cải tạo hồi tháng 9-1975 đều là sản phẩm tuyên truyền”.
Mặc dù Huy Đức đã giới hạn việc tuyên truyền sai sự thật của báo chí sau 1975, chỉ nằm trong việc tù cải tạo, nhưng đó chỉ là ngụy biện, vì báo chí Việt Cộng sau 1975 cho đến ngày nay, có bao giờ viết bài trung thực đâu? Không chỉ ở phạm vi tù cải tạo, mà là tuyên truyền sai sự thật trên tất cả mọi vấn đề trong mọi sinh hoạt và mọi lãnh vực xã hội.
Ai ai cũng biết báo nhà nước luôn luôn đi bên lề phải và 15,000 nhà báo cũng phải gác lương tâm nghiệp vụ qua một bên, làm cái loa tuyên truyền cho đảng và nhà nước, thì mới được yên thân và có chén cơm.
8.1.2. Nguồn gốc của tuyên truyền
Những tài liệu trong nội dung cuốn Bên Thắng Cuộc không bảo đảm sự trung thực, bởi vì đó là những trả lời phỏng vấn của các chóp bu Việt Cộng được ghi trong lời cám ơn của cuốn sách, từ Võ Văn Kiệt đến Phan Văn Khải, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Lê Đức Anh, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Trương Tấn Sang và trên hàng chục tên chóp bu khác…
Hãy nghe lời tên trùm Cộng Sản Gorbachev nói: “Tôi đã bỏ một nửa đời người cho lý tửng Cộng Sản. Hôm nay tôi đau buồn mà thú nhận rằng: “Cộng Sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá”.
Vụ 16 tấn vàng của VNCH, chóp bu VC đã lấy, nhưng lại xảo trá đổ tội cho Tổng thống Thiệu. Bây giờ mới lòi ra bộ mặt gian trá.
Do đó, vài chục tên chóp bu mà Huy Đức cám ơn chứng tỏ rằng nội dung của những cuộc trả lời phỏng vấn không trung thực, mà tác giả gọi là tuyên truyền.
Người miền Nam xem câu nói sau đây gần như là một chân lý: “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói, mà phải nhìn kỹ những gì Cộng Sản đã làm”.
Tóm lại, nội dung của Bên Thắng Cuộc cũng chỉ có thế thôi. Sản phẩm của tuyên truyền.
Thiếu tá Lê Quang Liễn (K.20 VB) là người trong cuộc, đã có đọc cuốn sách, nên đã nhận ra cái tuyên truyền xảo trá sai sự thật, trái lại rất nhiều người ngoại cuộc, chưa đọc hoặc không đọc cuốn sách thì làm gì có phản ứng như thiếu tá Liễn?
Bằng phương pháp lập lờ, nửa trắng nửa đen, cuốn sách đã đề cao những lãnh tụ Cộng Sản, hạ nhục tất cả những người có liên quan đến VNCH, kể cả Dương Văn Minh, mục đích là hạ nhục Cờ Vàng, chủ trương của NQ 36.
Cựu Thiếu tá Nguyễn Văn Nghiêm, TĐT/TĐ12 Dù nêu nhận xét như sau: “Tác giả Huy Đức, qua cuốn Bên Thắng Cuộc, chỉ là người đi nhặt rác đem vào tác phẩm của mình để bào chữa cho những tội ác mà đảng Cộng Sản đã đày đọa Quân Cán Chính miền Nam”.
Tóm lại, cuốn sách ra đời đúng vào lúc có chủ trương “Phải minh bạch với lịch sử”, “trực diện đối thoại” để thực hiện hoà giải hoà hợp của NQ 36.
9. Lập lờ về “Phương án 2”
Nhà báo Hồ Thu Hồng cho rằng Osin “nói dối và nói phân nửa sự thật” quả thật rất đúng.Về “nạn kiều”, Phương án 2, cuốn sách viết:
“Người di tản được đóng vàng để công an mua thuyền hoặc đóng thuyền cho đi mà không sợ bị bắt hay gây khó khăn. Việc thực hiện Phương Án II chỉ do 3 người là bí thư, chủ tịch và giám đốc công an tỉnh quyết định. Công an được giao nhiệm vụ đứng ra thu vàng và tổ chức cho người di tản” (hết trích). Lập lờ.
Công an tỉnh không quyết định, mà Trung Ương đảng quyết định tất cả mọi thứ.
Sự thật của việc “cho đi bán chính thức” là do Đảng và nhà nước chủ trương. Người lãnh đạo phương án nầy là thượng tướng Cao Đăng Chiếm, thứ trưởng Bộ Công An, đặc trách an ninh miền Nam. Mục đích là lấy vàng, lấy tài sản, nhà cửa đất đai của người Hoa, rồi đẩy họ ra biển, mặc cho sống chết, bằng những chiếc tàu, chiếc ghe chở người quá tải. Ác độc ở chỗ cướp của giết người.
Nhưng sự thật trong Phương án II là chỉ thị tuyệt mật, ra lịnh, cứ cho đi vài chuyến thì phải đánh chìm một chuyến, làm thế để cho thế giới thấy là người Hoa tự ý bỏ trốn ra đi, chớ không phải như lời tố cáo của HCR (Cao Ủy Tỵ Nạn) và các tổ chức nhân quyền, cáo buộc là CSVN lấy vàng rồi đuổi người đi chết trên biển.
Cao Đăng Chiếm điều hợp tất cả công an các tỉnh, cho tàu ra khơi theo một lịch trình để số tàu đến nơi không quá dồn dập, và số tàu bị đánh chìm cũng không bị nghi ngờ.
Đánh chìm tàu bằng nhiều cách: máy tàu hỏng, bơm nước hư nên nước do sóng đánh vào tàu mỗi lúc một lên cao, ngập, rồi chìm, tăng số hành khách quá tải, cho tàu ra biển khi gió cấp 4, biển động nhẹ đến động mạnh, tàu bị nổ…
Giám đốc công an tỉnh Đồng Nai vì tiết lộ lịnh tuyệt mật nầy mà bị xử tử, vì thế giới có bằng chứng về việc cướp của giết người nầy của đảng CSVN.
10. Giám đốc Công An Đồng Nai tiết lộ lịnh giết người đi bán chính thức
10.1. Đại tá Mười Vân thực hiện phương án II, cho người Hoa đăng ký đi bán chính thứcNguyễn Hữu Giộc (còn được gọi là Mười Vân, Mười Giộc hay Nguyễn Hoàng Vân) là đại tá Giám đốc công an tỉnh Đồng Nai. Con của Nguyễn Văn Nải xã Long Định, huyện Cần Đước, Long An.
Thông thường, chỉ có một số người được xem là chủ tàu, đa số là người Hoa, được phép liên lạc với công an, nộp danh sách đăng ký đi bán chính thức, mang tàu đến cho công an khám và quản lý, nạp vàng cho công an, chờ lịnh khởi hành. Vàng đóng cho công an là 5 cây, gọi là vàng nghĩa vụ, đóng cho chủ tàu từ 2 đến 3 cây.
10.2. Mười Vân bị “người đẹp” xỏ mũi
Người đẹp ở đây là Trần Thị Kim Anh. Trước 1975, chủ nhà hàng Cyrnos ở Vũng Tàu, làm nghị viên Hội đồng tỉnh ở Vũng Tàu. Có dư luận đồn rằng bà Kim Anh là người tình của Tổng thống Thiệu.
Sau 1975, bà Kim Anh bị tù cải tạo ở trại Tam Hiệp, Biên Hoà. Tình cờ, đại tá Mười Vân gặp Kim Anh đang phụ trách nuôi heo trong trại tù. Vốn là người háo sắc, tham lam, dâm dục, Mười Vân ngẩn ngơ trước bà Kim Anh. Bà được thả ra và làm người tình của đại tá Giộc.
Bà Kim Anh được giao cho việc đứng ra liên lạc với các chủ tàu, tổ chức đăng ký cho người Hoa đi bán chính thức. Một số người Việt Nam cũng trà trộn với những cái tên Tàu, công an cũng biết thế nhưng cần vàng nên mắt nhắm mắt mở cho qua.
Báo chí VC cho rằng đại tá Mười Vân bị “người đẹp” xỏ mũi, nên theo yêu cầu của bà Kim Anh, Mười Giộc đã thả một cảnh sát đặc biệt do CIA đào tạo, cũng đang bị giam ở trại Tam Hiệp.
10.3. Mười Vân bị xử bắn vì tiết lộ lịnh tuyệt mật của Đảng
Công an Đồng Nai thu được trên nửa tấn vàng trong vụ đăng ký cho người Hoa đi bán chính thức. Trong lúc say sưa ân ái, Mười Vân tiết lộ lịnh tuyệt mật của Đảng, là cứ cho đi vài chuyến, thì phải đánh chìm một chuyến, theo sự điều hợp của trung ương, phân chia cho các tỉnh.
Chuyến cuối, bà Kim Anh ra đi. Sang Mỹ an toàn. Báo chí VC đưa tin như sau: “Bà Kim Anh lên kế hoạch “phản kèo”, viết đơn, viết thư, gởi hình ảnh, phim ảnh quay những cảnh ân ái mặn nồng, ghi việc thu vàng và ghi âm lời tiết lộ lịnh giết người tuyệt mật…tất cả hồ sơ được gởi về Trung Ương Đảng ở VN, tố cáo Mười Vân, đồng thời gởi đến những tổ chức nước ngoài để tố cáo tội ác Việt Cộng.
Đại tá Nguyễn Hữu Giộc, tự Mười Vân bị tử hình vì hai tội: một là tiết lộ tội ác của VC, hai là, hơn nửa tấn vàng nộp cho trung ương, thì đa số là vàng chưa đủ tuổi. Người Hoa đã nhờ thợ bạc phân kim, trộn kim loại vào làm thành vàng giả.
Năm 1983, phiên toà đặc biệt vừa sơ thẩm vừa phúc thẩm, kết án tử hình đại tá Nguyễn Hữu Giộc, giám đốc công an tỉnh Đồng Nai.
Tại sân bắn Long Bình, Thủ Đức, Mười Vân lãnh 6 phát súng và một viên đạn ân huệ, kết thúc cuộc đời của một người đã gây tội ác với những người Hoa bị chết chìm ngoài biển.
11. Kết luận
Cuốn Bên Thắng Cuộc của nhà báo Việt Cộng nói trên chỉ là một tài liệu tuyên truyền của Cộng Sản, thế mà báo Người Việt ra sức phổ biến, quảng cáo rầm rộ, nên đã bị cộng đồng phản đối, kêu gọi tẩy chay.Để kết luận, Trúc Giang tôi xin mượn Tuyên Cáo của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ, kêu gọi đồng bào tẩy chay hoàn toàn báo Người Việt, như sau:
“Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ
Tuyên Cáo
Tập Đoàn Báo Người Việt đi ngược quan điểm của người Việt tị nạn Cộng Sản
Trân trọng tuyên cáo:
1. CĐNVQGHK đánh giá đúng cuốn sách “Bên Thắng Cuộc” là mang nhiều thiên kiến sai lạc, chủ quan từ nhận thức của người viết, mà không lột tả đúng thực tế lịch sử Việt Nam trong giai đoạn Cộng Sản nắm quyền
2. Cực lực phản đối tập đoàn Người Việt về những việc làm sai trái trong thời gian qua, và trong việc giới thiệu một cuốn sách mà tác giả vẫn còn đứng trên quan điểm của phía đối nghịch
3. Kêu gọi đồng bào Việt Nam hải ngoại tẩy chay hoàn toàn báo Người Việt bằng cách không mua, không đọc, không đăng quảng cáo, không thuê mướn hội trường của tập đoàn Người Việt.
4. Kêu gọi các giới văn, thi sĩ, nhà báo, ký giả nào còn tự cho mình là người chống Cộng, ngưng mọi sự cộng tác với tập đoàn Người Việt.
5. Kêu gọi các tổ chức Cộng Đồng, Chính Đảng, Hội Đoàn Quân Cán Chính Quốc Gia tiếp tay trong việc lên án và tẩy chay tập đoàn báo Người Việt.
Làm tại Hoa Kỳ, ngày 24 tháng 12, năm 2012
Hội Đồng Đại Diện Lâm Thời - CĐNVQGHK
Chủ Tịch Hội Đồng Đại Biểu: Nguyễn Ngọc Tiên
Chủ Tịch Hội Đồng Chấp Hành: Huỳnh Thu Lan
Chủ Tịch Hội Đồng Giám Sát: Nguyễn Văn Tần
Với Bản Tuyên Cáo của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Hoa Kỳ, đề nghị xin các Hội Đoàn, Đoàn Thể đấu tranh và Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia ở Nam California có hưởng ứng lời kêu gọi nầy để gióng lên tiếng nói.
Trúc Giang
Minnesota tháng 1 năm 2013
Không có nhận xét nào