Header Ads

  • Tin Mới Nhất

    Đặng Huy Văn - Thương ai bên núi “Đang Nghèo”



    THƯƠNG AI BÊN NÚI “ĐANG NGHÈO”
    (Viết tặng một người thầy văn chương của tôi)

    Thương ai bên núi “Đang Nghèo”
    Dưới chân Quê Bọ lưng đèo Quê Choa
    Một lần Bà Huyện đi qua(1)
    Dừng chân thương “cái Gia Gia” nỏ mồm…

    Nỏ mồm bởi quá u buồn
    Vì đâu dân tộc non sông lụy Tàu?
    Mục Nam Quan đến Cà Mâu
    Đi mô cũng gặp cộng Tàu nghênh ngang
    Biển Đông đã cướp Trường-Hoàng
    Nay sang hạ đặt giàn khoan biển mình
    Dân căm phẫn đi biểu tình
    Lại đưa “rô-bốt” ra hành hạ dân
    Người chính trực bị bắt dần
    Lấy ai bảo vệ lương dân, nước nhà?

    “Thương nhà mỏi miệng…gia gia”
    Phải chi tiền kiếp Huyện Bà vấn vương?
    Cũng nặng lòng với văn chương
    Cũng yêu đất nước, cũng thương đồng bào
    Khi nghèo rau cháo cùng nhau
    Khi tiền rủng rỉnh bạn bầu sẻ san
    Vui khi hàng xóm bình an
    Buồn khi đồng nghiệp thở than chuyện buồn
    Sống ngay không biết cúi luồn
    Bồi hồi trang viết thành nguồn cảm thông

    Bọ vào đó chán phải không?
    Phải rồi ai thích chim lồng, cá nuôi!
    Nhớ khi lên mạng rong chơi
    Nay đây mai đó như thời trẻ trai
    Đau chân đã có đôi tay
    Ngày ngày lướt web mê say yêu đời
    Ở đâu dân chúng kêu trời
    Bị quan cướp đất bắt người, “đi” ngay
    Chỉ “đi” bằng một ngón tay
    Mà quan đã rút nha sai về nhà!

    “Thương nhà mỏi miệng…Gia Gia”
    Gia Gia mỏi miệng ai là người thương?
    Ai yêu thơ phú, văn chương
    Ai yêu chính trực cương thường nghĩa nhân
    Ai yêu Tổ Quốc nhân quần
    Ai yêu tiếng “Bọ” quen thân quê mình
    Ai yêu “Đời Cát” chông chênh
    Ai yêu bài hát “Quảng Bình Quê Ta”
    Đều thương đều nhớ Gia Gia
    Đều yêu quí Bọ Quê Choa suốt đời!

    Quê Choa Tàu đóng quân rồi(2)
    Chỉ còn Quê Bọ xin mời ghé thăm
    Đèo Ngang Bà Huyện Thanh Quan
    Quê Choa, Quê Bọ nghìn năm hận Tàu!

    Hà Nội, 19/12/2014
    Đặng Huy Văn

    Tác giả gửi trực tiếp đến VA News

    (1). Bà Huyện Thanh Quan một lần từ Kinh Đô Huế trở ra Bắc Hà dừng chân tại Đèo Ngang (nói lái lại là Đang Nghèo) đã sáng tác bài thơ nổi tiếng “Qua Đèo Ngang” có những câu: “Bước đến Đèo Ngang bóng xế tà/ Cỏ cây chen đá lá chen hoa/ Lơ thơ dưới núi tiều vài chú/ Lác đác bên sông rợ mấy nhà/ Nhớ nước đau lòng con quốc quốc/ Thương nhà mỏi miệng cái gia gia…”

    (2). Trung Quốc đã cho hàng vạn công nhân sang “đóng quân” tại cảng Sơn Dương, Vũng Áng ngay trên địa phận của Đèo Ngang, Hà Tĩnh. Người Hà Tĩnh của chúng tôi thường xưng “choa” có nghĩa là “chúng tôi”, nên nói “quê choa” tiếng Hà Tĩnh có nghĩa là “quê chúng tôi”. Có lẽ vì Bọ sinh ra và lớn lên ngay sát gần quê choa nên đã quen coi Quê Choa cũng là Quê Bọ.

    Đặng Huy Văn

    Một Tiến sỹ Toán học, một nhà giáo đã về hưu đang sinh sống tại Hà Nội "Ông là một giảng viên đại học tại Hà Nội, thích làm thơ yêu nước" Thơ của ông dù viết về đề tài nào cũng đau đáu trong lòng một tình yêu nước, yêu đời, đều hướng đến giá trị Chân - Thiện - Mỹ vĩnh hằng mà nhân loại cần hướng đến.

    Không có nhận xét nào

    Post Top Ad

    ad728

    Post Bottom Ad

    ad728