Tình thế quá hiểm nghèo, tự Đảng lo không nổi đâu!
Huỳnh Ngọc Chênh
Vụ cắt cáp tàu thăm dò Bình Minh 02 mới đây là một trong chuỗi hành động mà Trung Cộng sẽ triển khai để chiếm đoạt biển Đông trên thực tế. Và Việt Nam đang đứng bên bờ vực của sự tồn vong.
Theo thông tin từ tàu Binh Minh được các báo đăng tải chính thức thì vụ cắt cáp vừa rồi do các tàu đánh cá của Trung Cộng vào tận vùng lãnh hải của ta gây ra. Điều đó có nghĩa là hàng vạn tàu đánh cá của Trung Cộng đang ngang nhiên hoạt động trong phạm vi đường lưỡi bò phi pháp mà Trung Cộng đơn phương áp đặt lên gần hết biển Đông, xâm phạm lên vùng lãnh hải của ta và đương nhiên xem Trường Sa là của họ. Như vậy đường lưỡi bò phi lý không còn là hình vẽ trên bản đồ nữa mà đang từng bước được hình thành và củng cố trên thực tế bằng nhiều biện pháp công khai và xảo quyệt của Trung Cộng.
Họ ngang nhiên đưa tàu giám ngư, hải giám, tàu đánh cá, tàu thăm dò, giàn khoan, phân lô lãnh hải của ta để gọi thầu thăm dò...để đến ngày 1.1.2013 chính thức đưa tàu cảnh sát ra tuần tra và tuyên bố đuổi bắt, khám xét tất cả các tàu thuyền của Việt Nam ra biển của ta mà họ cho rằng xâm phạm lãnh hải áp đặt theo đường lưỡi bò của họ. Và đàng sau tất cả các tàu bè đó là tàu quân sự của họ. Chính vì lẽ đó mà vừa rồi mấy tàu đánh cá của họ ngang nhiên cắt cáp tàu Bình Minh mà các tàu bảo vệ của ta không dám đụng đến. Khi tàu cảnh sát Trung Cộng tung ra tuần tra thì đừng hòng các tàu thuyền của ta ra khơi hoạt động và làm ăn gì nữa. Hàng hải, dầu khí, ngư nghiệp, tài nguyên....đều mất sạch.
Như vậy, nếu không có gì thay đổi, thì đến ngày 1.1.2013, ta chính thức mất biển Đông trên thực tế. Một khi đã mất biển Đông thì nguy cơ mất nước cận kề.
Việt Nam đang ở vào tình thế vô cùng nguy kịch.
Đối phó trước hành động xâm lăng ngày càng leo thang và ngang ngược đó, đảng và nhà nước đã làm gì? Hầu như là hoàn toàn nhẫn nhịn. Nhẫn nhịn đến kinh ngạc, vượt qua ngưỡng của lòng tự trọng và không biết đã chạm đến đáy chưa?
Nếu như sự nhẫn nhịn ấy làm cho Trung Cộng xót thương dừng lại việc chiếm đoạt biển Đông thì nhân dân sẵn sàng đồng tình ủng hộ. Nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại. Nhà cầm quyền Việt Nam càng nhẫn nhịn, Trung Cộng càng lấn tới, và kết quả như ngày hôm nay ta đang thấy. Mất biển Đông đang trở thành hiện thực.
Vì thế mà sự nhẫn nhịn của đảng và nhà nước cộng thêm việc bưng bít thông tin và hơn thế nữa là việc thẳng tay đàn áp những người yêu nước có hành động tích cực phản đối Trung Cộng đã dấy lên trong lòng người dân sự nghi ngờ về động cơ nhẫn nhịn ấy.
Do những tác động từ phía đảng và nhà nước, người dân hiện nay bị phân hóa thành các bộ phận theo các xu hướng sau đây:
- Quá chán ngán vì mất lòng tin nên phó mặc cho đảng và nhà nước làm gì thì làm, Trung Cộng làm gì thì làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai.
- Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác cho đảng và nhà nước lo, tự dối lòng mình để được yên ổn lương tâm trước nguy cơ mất nước.
- Vì bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt lòng yêu nước nên hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, không hề biết gì, chỉ biết chăm lo riêng tư hoặc lo hưởng thụ cá nhân.
- Bộ phận nhiệt tình yêu nước, thấy rõ âm mưu xâm lược của Trung Cộng thì lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước.
Tóm lại đứng trước nguy cơ mất nước mà hầu như toàn dân đều thờ ơ đứng ngoài cuộc, phó mặc cho giới cầm quyền muốn làm gì thì làm, không hề quan tâm tới. Nếu có ai đó còn quan tâm thì sự quan tâm ấy cũng hời hợt chuyển hóa thành những phản ứng mang tính đùa cợt, châm biếm, chua cay...
Sức mạnh quân sự, âm mưu xảo quyệt của giặc là rất nguy hiểm nhưng vẫn không nguy hiểm bằng sự thờ ơ của lòng dân. Ta đang đứng trước sự hiểm nghèo cùng cực vì đang đối diện với cả hai.
Không thể nào để chậm trễ hơn nữa, đã đến lúc đảng và nhà nước phải có những động thái kích hoạt lòng yêu nước của toàn dân. Hãy thôi bưng bít thông tin về nguy cơ mất nước, thôi cấm đoán người dân được bày tỏ thái độ trước quân xâm lược, thôi bắt bớ những người yêu nước tích cực...
Đừng để cho người dân thờ ơ trước vận mệnh của đất nước. Tự đảng không đủ sức chống lại sự xâm lược của bọn bành trướng phương Bắc. Một khi toàn dân đoàn kết đứng lên thì kẻ thù sẽ giảm đi sự nguy hiểm.
Sức mạnh đánh giặc cũng ở trong dân và kế sách đánh giặc cũng ở trong dân. Xin hãy tin vào dân.
Nhanh lên chứ không còn kịp nữa.
Theo blog Huỳnh Ngọc Chênh
Vụ cắt cáp tàu thăm dò Bình Minh 02 mới đây là một trong chuỗi hành động mà Trung Cộng sẽ triển khai để chiếm đoạt biển Đông trên thực tế. Và Việt Nam đang đứng bên bờ vực của sự tồn vong.
Hào khí Diên Hồng làm nên chiến thắng trước quân xâm lược Nguyên Mông hùng mạnh nhất thế giới thời bấy giờ. |
Họ ngang nhiên đưa tàu giám ngư, hải giám, tàu đánh cá, tàu thăm dò, giàn khoan, phân lô lãnh hải của ta để gọi thầu thăm dò...để đến ngày 1.1.2013 chính thức đưa tàu cảnh sát ra tuần tra và tuyên bố đuổi bắt, khám xét tất cả các tàu thuyền của Việt Nam ra biển của ta mà họ cho rằng xâm phạm lãnh hải áp đặt theo đường lưỡi bò của họ. Và đàng sau tất cả các tàu bè đó là tàu quân sự của họ. Chính vì lẽ đó mà vừa rồi mấy tàu đánh cá của họ ngang nhiên cắt cáp tàu Bình Minh mà các tàu bảo vệ của ta không dám đụng đến. Khi tàu cảnh sát Trung Cộng tung ra tuần tra thì đừng hòng các tàu thuyền của ta ra khơi hoạt động và làm ăn gì nữa. Hàng hải, dầu khí, ngư nghiệp, tài nguyên....đều mất sạch.
Như vậy, nếu không có gì thay đổi, thì đến ngày 1.1.2013, ta chính thức mất biển Đông trên thực tế. Một khi đã mất biển Đông thì nguy cơ mất nước cận kề.
Việt Nam đang ở vào tình thế vô cùng nguy kịch.
Đối phó trước hành động xâm lăng ngày càng leo thang và ngang ngược đó, đảng và nhà nước đã làm gì? Hầu như là hoàn toàn nhẫn nhịn. Nhẫn nhịn đến kinh ngạc, vượt qua ngưỡng của lòng tự trọng và không biết đã chạm đến đáy chưa?
Nếu như sự nhẫn nhịn ấy làm cho Trung Cộng xót thương dừng lại việc chiếm đoạt biển Đông thì nhân dân sẵn sàng đồng tình ủng hộ. Nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại. Nhà cầm quyền Việt Nam càng nhẫn nhịn, Trung Cộng càng lấn tới, và kết quả như ngày hôm nay ta đang thấy. Mất biển Đông đang trở thành hiện thực.
Vì thế mà sự nhẫn nhịn của đảng và nhà nước cộng thêm việc bưng bít thông tin và hơn thế nữa là việc thẳng tay đàn áp những người yêu nước có hành động tích cực phản đối Trung Cộng đã dấy lên trong lòng người dân sự nghi ngờ về động cơ nhẫn nhịn ấy.
Do những tác động từ phía đảng và nhà nước, người dân hiện nay bị phân hóa thành các bộ phận theo các xu hướng sau đây:
- Quá chán ngán vì mất lòng tin nên phó mặc cho đảng và nhà nước làm gì thì làm, Trung Cộng làm gì thì làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai.
- Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác cho đảng và nhà nước lo, tự dối lòng mình để được yên ổn lương tâm trước nguy cơ mất nước.
- Vì bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt lòng yêu nước nên hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, không hề biết gì, chỉ biết chăm lo riêng tư hoặc lo hưởng thụ cá nhân.
- Bộ phận nhiệt tình yêu nước, thấy rõ âm mưu xâm lược của Trung Cộng thì lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước.
Tóm lại đứng trước nguy cơ mất nước mà hầu như toàn dân đều thờ ơ đứng ngoài cuộc, phó mặc cho giới cầm quyền muốn làm gì thì làm, không hề quan tâm tới. Nếu có ai đó còn quan tâm thì sự quan tâm ấy cũng hời hợt chuyển hóa thành những phản ứng mang tính đùa cợt, châm biếm, chua cay...
Sức mạnh quân sự, âm mưu xảo quyệt của giặc là rất nguy hiểm nhưng vẫn không nguy hiểm bằng sự thờ ơ của lòng dân. Ta đang đứng trước sự hiểm nghèo cùng cực vì đang đối diện với cả hai.
Không thể nào để chậm trễ hơn nữa, đã đến lúc đảng và nhà nước phải có những động thái kích hoạt lòng yêu nước của toàn dân. Hãy thôi bưng bít thông tin về nguy cơ mất nước, thôi cấm đoán người dân được bày tỏ thái độ trước quân xâm lược, thôi bắt bớ những người yêu nước tích cực...
Đừng để cho người dân thờ ơ trước vận mệnh của đất nước. Tự đảng không đủ sức chống lại sự xâm lược của bọn bành trướng phương Bắc. Một khi toàn dân đoàn kết đứng lên thì kẻ thù sẽ giảm đi sự nguy hiểm.
Sức mạnh đánh giặc cũng ở trong dân và kế sách đánh giặc cũng ở trong dân. Xin hãy tin vào dân.
Nhanh lên chứ không còn kịp nữa.
Theo blog Huỳnh Ngọc Chênh
Không có nhận xét nào