Hoàng đức Doanh - Tư bản giãy chết
Chùm Thơ Lục bát 3 Hoàng đức Doanh
(bài 1) Sản phẩm loại một
Quan trên, bên dưới là Thày
Trăm điều thưa gửi, dưới này là dân
Cùng đinh có một tấm thân
Đội ơn mưa móc, nay cần trình ra
Báo đài đâu có nói ngoa
Thày thuốc, thày giáo ba là thày sư
Thày giáo mắc chứng tương tư
Sàm sỡ con trẻ chẳng từ học sinh.
Thày thuốc vì kế mưu sinh
Cú dòm nhà bệnh hết tình lương Y.
Thày cúng cũng chẳng khác gì
Con hương, tín chủ chẳng khi nào từ.
Lòng thành ai dám dối sư
Thế nào cũng được, hiền từ vâng theo
Ai thương cho kiếp phận nghèo
Thánh thần chứng cảnh gieo neo mà nhờ!
Ôm đau, vận hạn xác xơ
Con em thất học, bơ vơ cõi đời !(?)
Chắp tay con lạy ông trời
Ba thày, chín lạy con thời hãi luôn
Xuôi tay rũ sạch nỗi buồn
Toàn là một lũ con buôn bịp đời!(?)
Sản phẩm loại Một đây rồi
Sinh bao Sản phẩm một thời nhiễu nhương!
(bài 2) - - - Tư bản giãy chết
Bớ quân Tư bản sài lang!
Đến ngày tận số, biết hàng thì khôn
Chúng bay hãy liệu thần hồn
Năm ông cộng sản đang dồn đến nơi.
Tư bản mày chạy đằng trời
Trăm thằng rồi cũng đi đời nhà ma!
Chúng bay chớ có kêu ca
Cầu Trời, niệm Phật liệu mà mau mau?
Kẻo không kịp ngáp nữa đâu
Búa, Liềm đã kịp đón đầu chúng bay
Bởi chưng thế giới hôm nay
Phải đâu là của chúng mày, đòi khôn
Tư bản mày liệu thần hồn!
Năm ông cộng sản sắp chôn chúng mày !
oOo
5 ông là: Việt nam, Lào, Trung quốc, Cu ba và Triều tiên
Phỏng theo Ranh ngôn: Cộng sản sẽ là người đào mồ chôn chủ nghĩa tư bản.
(bài 3) - - - Ngược đời
Anh xem chỉ có nhà ta
Mấy khi hoà nhập, thành ra ngược đời
Người ta uốn éo chào mời
Anh thì cứng nhắc không chơi kiểu này
Người ta bao gói lót tay
Anh thì tự ái thôi ngay cho nhờ.
Người ta công cán giả vờ
Anh thi tặc lưỡi, làm ngơ qua ngày.
Người ta cúng bái cầu may
Anh thi một mực thẳng ngay cái đầu.
Người ta nịnh Xếp kêu cầu
Anh thi cười nhạt một câu cũng thừa!
Người ta đi bẩm, về thưa
Người nào cũng vậy, anh chưa thấy à ?
Chẳng ai lại giống nhà ta
Thật thà như đếm hoá ra ngược đời!
(bài 4) - - - Thông tin
Cột đèn treo hai cái loa
Cách xa nghe cứ như là cãi nhau
Hội trường hai chiếc đấu đầu
Được làm thính giả mà đau cả người
Còn nhiều loa ở trên đời
Thôi thì đủ loại, đủ thời chối tai (?)
Tắt đi nghe chiếc loa ngoài
Loa in -tơ- nét mấy ai như mình .
Giả vờ hay cố làm thinh,
Hay là như thể thực tình khoái tai?
Khéo khen cho chiếc loa ngoài
Nói thật, nói đủ, không sai, không thừa.
Hèn nào từ thuở xa xưa
Ông cha ta đã nói vừa vào câu
Thuốc đắng dã tật, hết đau.
Mật ngọt ruồi chết biết đâu, còn ngờ(?)
Thảo nào từ bấy đến giờ
Dân ta vẫn cứ mù, mờ thông tin!
(bài 5) - - - Trẩy hội mùa xuân
Chùa Hương em chán đi rồi
Năm nay Bái đính chọn nơi lễ chùa.
Anh đi, anh đã thấy chưa?
Vợ chồng mình vẫn không thua kém nào!
Chùa chính mãi tít trên cao
A- Di- Dà- Phật người nào cũng vui.
Trên hoa sen nở Phật ngồi.
Bao nhiêu Bồ tát khắp nơi trong chùa.
Giá mà ngày xửa, ngày xưa
Chúng sinh biết trước mà thưa thế này:
A –Di - Đà -Phật đời nay
Tiền thật như bướm tung bay khắp chùa?
Khổ, nạn đã hết hay chưa?
Mà xem như giễu như đùa mãi thôi!
Giá đem vào trại mồ côi
Bố thí con trẻ cho đời bớt đau!(?)
Ngày xưa cho mãi về sau
Dang tay làm phúc ở đâu cũng cần!
Hôm nay đi hội mùa xuân
Vợ chồng mình biết phân trần cùng ai?
(bài 6) - - - Vãi già
Tiếng chuông lơ lửng theo mây
Gió may se lạnh sương dày giăng giăng.
Sân chùa vàng vọt ánh trăng
Vãi già theo lối dùng dằng canh khuya.
Sớm chiều gửi bóng cửa chùa
Tụng kinh niệm Phật sớm trưa canh chày…
Ngôi chùa một tiểu, một thày
Với mươi bà vãi ngày ngày tụng kinh.
Chuông chùa đâu phải vô tình
Gọi hồn hội ngộ* chúng sinh gửi vào.
Vãi già bước thấp bước cao
Cũng như thân vãi biết bao nhọc nhằn.
Cả đời chăm chỉ chuyên cần
Chồng con nỡ vội gửi thân chiến trường !
Vãi già trĩu nặng tình thương,
Cho con rồi lại vấn vương nỗi chồng
Buồn vui vãi để trong lòng
Sụt sùi vãi gửi tình trong chuông chùa.
(bài 7) - - - Mặc kệ nó
Một lần gặp lại bạn tôi
Huơ tay, bạn nở nụ cười nói luôn:
“Thơ ông, tôi đọc thấy buồn
Viết sao không chịu theo khuôn sẵn mà.
Những cái ông đã viết ra,
Tôi chưa từng đọc quả là thót tim
Cớ chi ông phải đi tìm
Những điều xương xẩu lại ghim vào người
Thay đen đổi trắng ở đời
“Mặc kệ nó” chứ, mình chơi mặc mình.
Sao ông lại cứ đa tình
Viết lên những thứ bất bình làm chi.
Khuyên ông, từ nay trở đi
“Mặc kệ nó” chứ, tội gì, khổ thân
Tôi, ông là chỗ bạn gần
Quên đi cho khoẻ, không cần nói ra
Xấu tốt thây kệ người ta
Các cụ đã dạy “ Dĩ hoà vi tiên”!”
(bài 8 - - - Hôn nhân thủ ác
Tiêu chí của Giáo hội Phật giáo Việt Nam:
Đạo pháp – Dân tộc – Xã hội chủ nghĩa
Nết em chân chất thật thà
Dung nhan bình dị chỉ là màu nâu.
Tâm hồn luôn những nguyện cầu
Cứu khổ, cứu nạn là câu ân tình.
Em là hồn của chúng sinh
Ra đời từ lúc bình minh loài người.
Em đang sống giữa cuộc đời
Nổi trôi sao lại nửa vời gặp anh !(?)
Anh là người của đấu tranh
Cuộc đời anh nguyện tranh giành dài lâu!
Em, anh hai nết khác nhau
Vũ, quyền* sánh với nhiệm mầu từ bi*
Em, anh nào có khác chi
Lửa cùng với nước mà đi song hành
Em thì chán ghét chiến tranh
Anh thì lại thích giật giành binh đao
Em đang thỉnh nguyện trời cao
Tình yêu không bén lại vào tay anh?(!)
Hôn nhân ép buộc mà thành
Em đang rũ rượi, tanh bành lương tâm
Ông tơ, bà nguyệt đã nhầm
Xe duyên Tranh đấu ngang tầm Từ bi!
(bài 9 ) - - - Nghề buôn
Chuyện rằng thời cổ nhà Tần
Có người họ Lã* xuất thần lừng danh.
Nghề buôn nên lắm gian manh
Có thêm ý tưởng hình thành: Buôn vua.
Nhiều người giờ đã say sưa
Đâu như họ Lã ngày vừa đầu tiên?
Lúc mà đơn độc kiếm tiền
Lời ăn, lỗ chịu nghiệp, duyên hành nghề!
Bây giờ thuận lợi nhiều bề
Vua thì có ít, chuyển về buôn quan.
Hội buôn liên kết thành đoàn
Năm năm lại có một dàn thay chân.
Thời gian, thời cuộc góp phần
Vốn thì bỏ một, chín phân thu liền
Tính từ họ Lã đầu tiên
Đến nay hậu thế triền miên kéo dài.
Ngày nay thì chẳng một ai
Giật mình về chuyện biệt tài nghề buôn.
* Theo Sử ký Tư Mã Thiên: Lã Bất Vi mặc cả, dàn xếp cho Tần Thuỷ Hoàng lên ngôi tranh quyền với các anh
(bài 10 ) - - - Món nợ cuối cùng
Đã qua chín chục tuổi đời
Mà sao khó viết mấy lời chúc văn*
Còn bé thì chỉ lo ăn,
Lớn lên lo học, khó khăn tăng dần.
Lo nghề, lo việc cũng cần,
Gả chồng, cưới vợ cho ngần ấy con.
Bao nhiêu công việc vẹn tròn.
Nay việc chia đất vẫn còn khó khăn.
Tìm lời viết bản chúc văn,
Kéo dài mấy tháng, chưa ăn nhằm gì.
Gay go là cái ngõ đi
Đứa thì toại nguyện, đứa thì chưa thông.
Đòi chia theo kiểu đổ đồng,
Đã được cái nọ, thì không cái này.
Hoặc chia theo lối ăn may,
Gắp thăm mà trượt, trắng tay ra ngoài!
Tai nghe, chẳng thiết đoái hoài
Anh em còn vậy, coi ai ra gì!
Mong sao Phật sớm rước đi.
Còn gì để tiếc ,thiết gì chúc văn!
© VAOL
———————–
Bài Viết do tác giả gửi đến VANGANH.INFO
———————–
mk! cong san tui bay chet thi co. ngu ma con bay dat tho voi van...
Trả lờiXóa