Hoàng Đức Doanh - Trông người mà ngẫm đến ta
Chùm lục bát 6. Hoàng Đức Doanh
Mẹo lừa chưa có tước hiệu
(lừa bằng trí là mẹo lừa bậc thầy
Lừa bằng tâm là mẹo lừa bậc thánh) Văn Tuế
Lừa trí mẹo lừa bậc thày
Lừa tâm đích thực ngay tày thánh nhân.
Bậc lừa toàn thể nhân quần*
Lừa hơn thế kỷ công huân* tên gì?
Mới nghe, nào có biết chi
Đường này, lối nọ đến thì tan hoang!
Bao nhiêu sách báo rõ ràng
Dựng bia tưởng niệm kỹ càng làm gương.
Một ngày trịnh trọng khai trương
Có tổng thống Bút* dẫn đường tới thăm.
Mẹo lừa hơn cả trăm năm
Mất mạng có cả hơn trăm triệu người!
Nhờ các học giả trên đời
Tìm ra tước hiệu bằng lời đặt tên?
Khước từ
Năm 2011 có 5 vị không nhận khen thưởng
Quốc gia có bánh để chia
Có hoa để ngắm, Văn bia, tượng đài.
Phân ra hạng nhất, hạng hai
Ba, tư, năm, sáu.... dài dài mức khen.
Làm gì mà phải bon chen?
Có công, có thưởng đã quen nếp rồi.
Bất tài không trúng thì thôi
Hay gì mà nói nặng lời nghênh ngang!
Quốc gia khen thưởng rõ ràng
Có ban giám khảo đàng hoàng xét soi.
Người trượt thì lại cứ đòi?
Người trúng từ chối không coi ra gì.
Mỗi người, mỗi cách tư duy
Tiền ai không thích, hoa thì không ưa?
Phải chăng các vị muốn thưa:
Đức, tài không trọng, thì chưa nhận phần!
Bầy sâu
Con sâu bỏ rầu nồi canh
Nhiều sâu là sự đua tranh chính trường.
Một sâu sử phạt làm gương
Nhiều sâu nên chuyện chủ trương sai lầm.
Một sâu thì sự âm thầm
Nhiều sâu thành giặc nội xâm hoang tàn
Dân tình, xã hội bất an
Bao nhiêu Nghị quyết họp bàn phí công.
Kỷ cương dân đợi, dân trông
Đến khi oan trái là không gì còn? (!)
Những là lấp biển rời non
Những là tiêu diệt vài con sâu này.
Giờ đây chúng đã thành bầy
Toàn dân cũng chịu khoanh tay đứng chờ
Có Nghị quyết mới, bây giờ
Bao nhiêu chiều gió ngọn cờ phất lên!
Hồi sau, ngôi vị đã yên
Bầy sâu vẫn đủ vẹn nguyên như thường!
Ba con Trâu
Thêm 2 bạn là Lào và Triều tiên
Nhân gian theo luật vòng tròn
Cho nên thế sự vẫn còn quay theo.
Trải bao nhiêu trận đói nghèo
Bao cuộc cách mạng ngoằn ngèo dối quanh.
Lúc thì đồng chí, đồng hành
Lúc thì trân trọng là anh vững vàng.
Miệng thì nói đến là sang
Trong tâm quý bạn như ràng buộc Trâu.
Không ưng thì lại đánh nhau
Thiệt người, hại của trước, sau nhịp nhàng.
Ngoại gia ra vẻ đàng hoàng
Dân tình thì đã tan hoang cõi lòng!
Thế Nhân theo luật lòng vòng
Cho nên thế sự buộc trong dây thừng?
Phải đâu là sự bất ưng
Ba con Trâu buộc* chung lưng xoay tròn.
Nhắn chú Bắc Hàn
Các anh nhìn chú lớn lên
Và đang có sẵn lời khuyên đây rồi.
Chú em có giỏi bằng mười
Vẫn là thức, bậc ấy nguời đi sau?
Chú đang sát nách anh Tàu
Mà sao không chịu thuộc làu lời khuyên?
Hay là chú được ưu tiên
Tiền phong xung trận, giữ yên biên thuỳ?
Phe ta cố gắng duy trì
Chú đang phía bắc, anh thì phương nam.
Nhìn nhau, chia việc mà làm
Đại đồng thế giới, cung tham gia vào?
Thế gian còn có ai nào
Cùng chung lý tưởng đi đào mồ chôn*?
Bao nhiêu đứa dại, thằng khôn
Làm sao bằng chú vẫn tồn tại kia!(?)
Người ta đồn đại ăn chia
Đấy không quan trọng bằng bia tượng đài.
Chú nghe anh nói không sai
Người đời sẽ rất phục tài chú em(?)
Tiếng hót bầy đàn
Hạnh phúc xếp thứ 2 thế giới
Suốt ngày réo rắt trên loa
Công ơn này, nọ ngợi ca cuộc đời.
Tụng kinh, gõ mõ khắp nơi
A di đà Phật người người tung hô.
Tương lai sán lạn cơ đồ
Giáo sư, tiến sỹ hót vô giảng đường.
Hội đàm, nghị viện chủ trương
Nói hay như hót chính trường luận tranh.
Người người vì lợi, vì danh
Nói hay như hót, để dành vị ngôi.
Trẻ còn thơm sữa trên môi
Dạy ưa tiếng hót yêu đời, nịnh nhau.
Ngoái trông phía trước, phía sau
Cùng thuyền, cùng hội mau mau góp lời
Cùng nhau góp mặt trên đời
Bầy, đàn giả, dối khắp nơi hót mừng!
Hai ông già
Hạnh phúc xếp thứ 2 thế giới
Vẫn là chuyện của người già
Mời nhau uống nước, điểm qua việc đời.
Ông B thì thích chào mời,
Ông A lại thích những lời khen suông.
Như là vai diễn vở tuồng
Hai ông tranh luận, ít nhường nhịn nhau.
Và rồi ông trước, ông sau
Hẹn nhau đến đám trầu cau, cùng mừng.
Ông A lướt khướt tưng bừng
Ông B dặm hắng dửng dưng như thường.
Rượu vào cao hứng văn chương
Ông B nhất thiết không nhường ông A!
Thập thò con, cháu ngó qua
Hai ông rời đám về nhà như không.
Tổ, Tiên truyền dạy phí công
Hậu sinh lại giống hai ông thôi mà.
Xem kìa, thế hệ người già
Uổng bao công sức Ông, Cha lưu truyền.
Với quan thì sợ luỵ phiền
No cơm, còn mỗi cái quyền cãi nhau!
Bí mật quốc gia
Hà nam nức tiếng Xuân Trường
Tham gia Dự án mở đường Ba sao.
Mấy ông tứ trụ quyền cao
Về Hà nam phải ghé vào thăm chơi?
Công trình Bái đính xong xuôi
Cầu, đường đang mở tới nơi Hoà bình.
Xuân Trường mới thực tài tình
Chủ đầu tư cỡ công trình quốc gia.
Nhìn vào địa thế xem qua
Tâm linh Du lịch hẳn là nơi đây
Hoà bình cho tới Hà tây
Chùa Hương, Bái đính bên này Ba sao.
Phục tài các vị mưu cao
Năm châu chưa thấy nơi nào giống ta!
Phật hiền cũng phải nói ra:
Cứ đem chính trị và là hết thiêng(?)
Trông người mà ngẫm đến ta
Từ khi đổi mới ngoại giao
Đa phương quan hệ, ra vào tự do.
Nội tình nặng tê “xin, cho”
Lấy gương của bạn đọ, so xem mình.
Người ta ứng sử văn minh
Tự do phản biện, biểu tình tuỳ cơ!
Chức danh Thủ tướng cầm cờ
Tìm người xứng đáng, bấy giờ mới thôi!
Ví như nước Nhật vừa rồi
Năm ông Thủ tướng tiếp đời thay nhau!
Thái Lan rắc rối cũng lâu
Tìm người tài giỏi hàng đầu mới yên(?)
Hiền, tài tuần tự thay phiên
Không gây nên chuyện đảo điên cuộc cờ.
Bấy, nay cho đến bao giờ
Nhìn ra nước bạn, còn ngờ chiêm bao!
Cô bạn láng giềng
Hỡi cô dậm hến * trên sông
Nay còn có nhớ ruộng đồng hay chăng?
Tôi thì trót đã thề rằng
“Nông dân là bố cái thằng cu li”!
Từ ngày hết ruộng ra đi
Chán đời làm bố, vậy thì làm con.
Làm anh bảo vệ lon ton
Đồng lương còm cõi, héo mòn tấm thân!
Tôi nay đã hết phân vân
Về sông tôi ở, lại gần với cô
Trên cầu nhộn nhịp ô tô
Dưới sông vắng vẻ lạnh khô cả người!
Cô đang kéo dậm khác tôi
Tôi thì điện cá*, cho đời đổi thay.
Hôm qua đọc báo mới hay
Cái nghề quốc cấm từ rày nên thôi!
Mặt sông gió rét từng hồi
Chào cô ở lại, còn tôi đi về!
Cuộc đời gian khổ tứ bề
Lại quàng vào cổ cái nghề Cu li!
© VAOL
Mẹo lừa chưa có tước hiệu
(lừa bằng trí là mẹo lừa bậc thầy
Lừa bằng tâm là mẹo lừa bậc thánh) Văn Tuế
Lừa trí mẹo lừa bậc thày
Lừa tâm đích thực ngay tày thánh nhân.
Bậc lừa toàn thể nhân quần*
Lừa hơn thế kỷ công huân* tên gì?
Mới nghe, nào có biết chi
Đường này, lối nọ đến thì tan hoang!
Bao nhiêu sách báo rõ ràng
Dựng bia tưởng niệm kỹ càng làm gương.
Một ngày trịnh trọng khai trương
Có tổng thống Bút* dẫn đường tới thăm.
Mẹo lừa hơn cả trăm năm
Mất mạng có cả hơn trăm triệu người!
Nhờ các học giả trên đời
Tìm ra tước hiệu bằng lời đặt tên?
Khước từ
Năm 2011 có 5 vị không nhận khen thưởng
Quốc gia có bánh để chia
Có hoa để ngắm, Văn bia, tượng đài.
Phân ra hạng nhất, hạng hai
Ba, tư, năm, sáu.... dài dài mức khen.
Làm gì mà phải bon chen?
Có công, có thưởng đã quen nếp rồi.
Bất tài không trúng thì thôi
Hay gì mà nói nặng lời nghênh ngang!
Quốc gia khen thưởng rõ ràng
Có ban giám khảo đàng hoàng xét soi.
Người trượt thì lại cứ đòi?
Người trúng từ chối không coi ra gì.
Mỗi người, mỗi cách tư duy
Tiền ai không thích, hoa thì không ưa?
Phải chăng các vị muốn thưa:
Đức, tài không trọng, thì chưa nhận phần!
Bầy sâu
Con sâu bỏ rầu nồi canh
Nhiều sâu là sự đua tranh chính trường.
Một sâu sử phạt làm gương
Nhiều sâu nên chuyện chủ trương sai lầm.
Một sâu thì sự âm thầm
Nhiều sâu thành giặc nội xâm hoang tàn
Dân tình, xã hội bất an
Bao nhiêu Nghị quyết họp bàn phí công.
Kỷ cương dân đợi, dân trông
Đến khi oan trái là không gì còn? (!)
Những là lấp biển rời non
Những là tiêu diệt vài con sâu này.
Giờ đây chúng đã thành bầy
Toàn dân cũng chịu khoanh tay đứng chờ
Có Nghị quyết mới, bây giờ
Bao nhiêu chiều gió ngọn cờ phất lên!
Hồi sau, ngôi vị đã yên
Bầy sâu vẫn đủ vẹn nguyên như thường!
Ba con Trâu
Thêm 2 bạn là Lào và Triều tiên
Nhân gian theo luật vòng tròn
Cho nên thế sự vẫn còn quay theo.
Trải bao nhiêu trận đói nghèo
Bao cuộc cách mạng ngoằn ngèo dối quanh.
Lúc thì đồng chí, đồng hành
Lúc thì trân trọng là anh vững vàng.
Miệng thì nói đến là sang
Trong tâm quý bạn như ràng buộc Trâu.
Không ưng thì lại đánh nhau
Thiệt người, hại của trước, sau nhịp nhàng.
Ngoại gia ra vẻ đàng hoàng
Dân tình thì đã tan hoang cõi lòng!
Thế Nhân theo luật lòng vòng
Cho nên thế sự buộc trong dây thừng?
Phải đâu là sự bất ưng
Ba con Trâu buộc* chung lưng xoay tròn.
Nhắn chú Bắc Hàn
Các anh nhìn chú lớn lên
Và đang có sẵn lời khuyên đây rồi.
Chú em có giỏi bằng mười
Vẫn là thức, bậc ấy nguời đi sau?
Chú đang sát nách anh Tàu
Mà sao không chịu thuộc làu lời khuyên?
Hay là chú được ưu tiên
Tiền phong xung trận, giữ yên biên thuỳ?
Phe ta cố gắng duy trì
Chú đang phía bắc, anh thì phương nam.
Nhìn nhau, chia việc mà làm
Đại đồng thế giới, cung tham gia vào?
Thế gian còn có ai nào
Cùng chung lý tưởng đi đào mồ chôn*?
Bao nhiêu đứa dại, thằng khôn
Làm sao bằng chú vẫn tồn tại kia!(?)
Người ta đồn đại ăn chia
Đấy không quan trọng bằng bia tượng đài.
Chú nghe anh nói không sai
Người đời sẽ rất phục tài chú em(?)
Tiếng hót bầy đàn
Hạnh phúc xếp thứ 2 thế giới
Suốt ngày réo rắt trên loa
Công ơn này, nọ ngợi ca cuộc đời.
Tụng kinh, gõ mõ khắp nơi
A di đà Phật người người tung hô.
Tương lai sán lạn cơ đồ
Giáo sư, tiến sỹ hót vô giảng đường.
Hội đàm, nghị viện chủ trương
Nói hay như hót chính trường luận tranh.
Người người vì lợi, vì danh
Nói hay như hót, để dành vị ngôi.
Trẻ còn thơm sữa trên môi
Dạy ưa tiếng hót yêu đời, nịnh nhau.
Ngoái trông phía trước, phía sau
Cùng thuyền, cùng hội mau mau góp lời
Cùng nhau góp mặt trên đời
Bầy, đàn giả, dối khắp nơi hót mừng!
Hai ông già
Hạnh phúc xếp thứ 2 thế giới
Vẫn là chuyện của người già
Mời nhau uống nước, điểm qua việc đời.
Ông B thì thích chào mời,
Ông A lại thích những lời khen suông.
Như là vai diễn vở tuồng
Hai ông tranh luận, ít nhường nhịn nhau.
Và rồi ông trước, ông sau
Hẹn nhau đến đám trầu cau, cùng mừng.
Ông A lướt khướt tưng bừng
Ông B dặm hắng dửng dưng như thường.
Rượu vào cao hứng văn chương
Ông B nhất thiết không nhường ông A!
Thập thò con, cháu ngó qua
Hai ông rời đám về nhà như không.
Tổ, Tiên truyền dạy phí công
Hậu sinh lại giống hai ông thôi mà.
Xem kìa, thế hệ người già
Uổng bao công sức Ông, Cha lưu truyền.
Với quan thì sợ luỵ phiền
No cơm, còn mỗi cái quyền cãi nhau!
Bí mật quốc gia
Hà nam nức tiếng Xuân Trường
Tham gia Dự án mở đường Ba sao.
Mấy ông tứ trụ quyền cao
Về Hà nam phải ghé vào thăm chơi?
Công trình Bái đính xong xuôi
Cầu, đường đang mở tới nơi Hoà bình.
Xuân Trường mới thực tài tình
Chủ đầu tư cỡ công trình quốc gia.
Nhìn vào địa thế xem qua
Tâm linh Du lịch hẳn là nơi đây
Hoà bình cho tới Hà tây
Chùa Hương, Bái đính bên này Ba sao.
Phục tài các vị mưu cao
Năm châu chưa thấy nơi nào giống ta!
Phật hiền cũng phải nói ra:
Cứ đem chính trị và là hết thiêng(?)
Trông người mà ngẫm đến ta
Từ khi đổi mới ngoại giao
Đa phương quan hệ, ra vào tự do.
Nội tình nặng tê “xin, cho”
Lấy gương của bạn đọ, so xem mình.
Người ta ứng sử văn minh
Tự do phản biện, biểu tình tuỳ cơ!
Chức danh Thủ tướng cầm cờ
Tìm người xứng đáng, bấy giờ mới thôi!
Ví như nước Nhật vừa rồi
Năm ông Thủ tướng tiếp đời thay nhau!
Thái Lan rắc rối cũng lâu
Tìm người tài giỏi hàng đầu mới yên(?)
Hiền, tài tuần tự thay phiên
Không gây nên chuyện đảo điên cuộc cờ.
Bấy, nay cho đến bao giờ
Nhìn ra nước bạn, còn ngờ chiêm bao!
Cô bạn láng giềng
Hỡi cô dậm hến * trên sông
Nay còn có nhớ ruộng đồng hay chăng?
Tôi thì trót đã thề rằng
“Nông dân là bố cái thằng cu li”!
Từ ngày hết ruộng ra đi
Chán đời làm bố, vậy thì làm con.
Làm anh bảo vệ lon ton
Đồng lương còm cõi, héo mòn tấm thân!
Tôi nay đã hết phân vân
Về sông tôi ở, lại gần với cô
Trên cầu nhộn nhịp ô tô
Dưới sông vắng vẻ lạnh khô cả người!
Cô đang kéo dậm khác tôi
Tôi thì điện cá*, cho đời đổi thay.
Hôm qua đọc báo mới hay
Cái nghề quốc cấm từ rày nên thôi!
Mặt sông gió rét từng hồi
Chào cô ở lại, còn tôi đi về!
Cuộc đời gian khổ tứ bề
Lại quàng vào cổ cái nghề Cu li!
© VAOL
Không có nhận xét nào